Phù Khanh ở sau tiền tuyến, mang theo bác sĩ gấu bông và mấy ác chủng tiến vào, cẩn thận men tới chỗ hỏng, quang não của y không ngừng rung lên.
“Mọi người thật sự có thể sao? Có cần chi viện không?”
“Đã có 2 đội trọng thương rút lui, chuyện này không đơn giản đâu”.
“Chúng tôi có thể yểm trợ mọi người”.
Giọng nói bình tĩnh của Phù Khanh từ quang não truyền ra, mang theo gió lạnh trong bóng đêm: “Mọi người xin hãy tin tôi và những ác chủng ở bệnh viện tâm thần”.
Phía Tây Nam, không một bóng người, không gian một mảnh yên tĩnh, ánh trăng và bóng đêm đan chéo nhau. Ác chủng chiếm cứ nơi này không kiêng nể gì giống như sơn tặc xuống núi coi bản thân thành bá vương chỉ cần nhân loại đặt chân đến nơi nào thì sẽ lọt vào phục kích của chúng.
Bác sĩ gấu bông khiêng một tấm thép đặc chế nghênh ngang mà đi tới, ác chủng bắn tỉa hai tay xách hai nhóc ác chủng đi theo phía sau. Những ác chủng xung quanh nhìn về chúng nó, vẻ mặt xem xét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play