Mưa to như trút nước, hạt mưa nặng trĩu đánh bùm bùm lên mặt đất.
Đôi môi Lục Khải run rẩy, đôi mắt trừng lớn, không nói nên lời, hốc mắt trở nên ươn ướt tự bao giờ.
“Lúc này, một bàn tay mảnh khảnh mang theo hơi lạnh nắm chặt cằm của hắn: “Đang nghĩ cái gì đó?”
Lục Khải lắc đầu, giọng nói trở nên nức nở: “Viện….”
Xưng hô bị nghẹn lại ở cổ họng, hắn cực lực khống chế bản thân, mới đem chữ ‘trưởng’ nuốt lại, hắn cố gắng đánh trống lảng: Viện……Thì ra cậu trông như thế này”.
Ngón tay của y nhẹ nhàng vuốt ve cằm Lục Khải: “Đây là khen thưởng cho cậu, thích không?”
“Thích!” Lục Khải muốn gật đầu nhưng bởi vì bị ngón tay kiềm chế mà không thể cử động, chỉ có thể nức nở một tiếng, nước mắt chậm rãi chảy xuống: “Cậu…..cậu thật là đẹp”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play