Lục Khải vào phòng, đóng cửa lại: “Phó tiên sinh, lâu rồi không gặp”.
Phù Khanh ừ một tiếng: “Tôi cũng không ngờ có thể gặp cậu trong đội cứu viện”.
Lục Khải nở một nụ cười tươi.
Động tác của Phù Khanh cũng không dừng lại, cố gắng mà chui ra khỏi người bác sĩ gấu bông, rất nhiều sợi bông rơi rụng đầy trên đất.
Lục Khải đến gần, cắn răng nói: “Phó tiên sinh, cậu đang làm gì vậy?”
“Ban nãy khi chui vào có làm rơi một ít sợi bông, bây giờ đang giúp bác sĩ gấu bông nhét lại”. Phù Khanh ngẩng đầu: “Đúng lúc gặp cậu ở đây hay là cậu giúp tôi một tay đi?”
Lục Khải híp mắt cười: “Đương nhiên là được”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT