Phù Khanh liếc nhìn Lục Khải.
Y không chán ghét Lục Khải mà ngược lại người này còn khá hợp gu của y.
Thời điểm hai người cách xa nhau AI mới dám nhỏ giọng trò chuyện: [Tôi kiến nghị ngài nên duy trì cảnh giác.]
Giọng nói của Phù Khanh không tự chủ được mà nhanh hơn: “Hắn thật sự có vấn đề?”
[Tôi không kiểm tra được cấp bậc dị năng của hắn, có 2 cách giải thích cho vấn đề này. Một là hắn chưa kích hoạt dị năng, hai là dị năng của hắn mạnh tới mức vượt qua phạm vi đo lường.]
AI tạm dừng một lát, sau đó nói: 
[Nhưng cho dù là loại khả năng nào thì hiện tại hắn xuất hiện ở chỗ này đều rất kỳ quái. Đối mặt với những điều không rõ, ngụy trang là một cách để bảo vệ sự an toàn cho bản thân ngài.]
Lục Khải đem chướng ngại vật phía trước dọn sạch, sau đó xoay người trở về, trong mắt còn có ánh sáng: “Phó tiên sinh. Cậu xong chưa?”
Phù Khanh nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt hắn, trong lòng có chút phức tạp. Trong mắt Lục Khải có ẩn chứa chút mong chờ, nói không chừng rửa mặt cũng là cố ý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play