Lục Khải lấy tay nắm đầu con ác chủng, muốn nện đầu xuống đất nhưng bị Phù Khanh ngăn lại.
“Từ từ, chúng ta có thể moi tin tức trong miệng nó”.
Con ác chủng này được xem là tác phẩm hoàn hảo của bác sĩ gấu bông, tất nhiên sẽ không chỉ vì bị một chút uy hiếp mà phản bội chủ nhân, cho dù cả người đã phát run nhưng ánh mắt cũng không có nửa phần mềm yếu.
Lục Khải nhăn mày, bóp cổ con ác chủng gằn giọng: “Nghe lời”.
Đột nhiên, một đôi tay thon dài chạm lên sườn mặt của Lục Khải, vỗ nhè nhẹ lên má của hắn: “Tránh sang một bên”.
Biểu tình hung ác của Lục Khải lập tức thu lại, ngay sau đó hắn giống như một con chó bị chủ nhân đá đít, ngượng ngùng, kẹp chặt đuôi mà tránh sang một bên.
Đôi mắt của hắn trông ngóng, ngồi xổm xuống hỏi Phù Khanh: “Cậu có biện pháp làm nó nghe lời sao?”
Phù Khanh: “Dị năng của tôi tương đối đặc biệt”.
Lục Khải nghe vậy thì hai mắt sáng rực lên, hắn đối với tất cả mọi thứ về Phù Khanh đều cảm thấy hứng thú, vì thế ngoan ngoãn, không hé răng, nhìn chăm chú vào màn biểu diễn sắp tới của Phù Khanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT