Bạch đằng đâm vào khoang bụng của đám ác chủng xương trắng, khi chúng di chuyển phát ra âm thanh lạch cạch, lúc này chúng nó cũng chậm rãi bò đến.
Phù Khanh lùi lại hai bước, ra khỏi phòng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám xương trắng, môi mỏng trắng bệch, không chút huyết sắc, hơi run rẩy nhưng không phát ra âm thanh.
Bộ đồng phục mà đám xương trắng mặt đã bị một nát từ lâu, chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể khiến nó rơi vãi khắp nơi, nhưng dù là vậy Phù Khanh vẫn nhận ra được bộ đồng phục này.
Ngay từ khi có nhận thức, y đã luôn nhìn thấy một đám người mặc bộ đồng phục này vây quanh y và khi lớn lên y cũng thường xuyên mặc bộ đồng phục này làm việc trong phòng thí nghiệm.
Đám xương trắng bò ra, run rẩy tiến về phía y, hoàn toàn không mang tính uy hiếp. Phù Khanh dễ dàng tránh thoát tay của bọn chúng, lùi lại thêm mấy bước.
Đột nhiên y nghe thấy âm thanh như một mảnh kim loại rơi xuống đất.
Nhìn xuống đất y thấy một bộ xương trắng vung tay làm rơi một bản tên sắt đã bị rỉ sét. Tuy vậy, vẫn có thể nhìn thấy được chữ trên đó là Hạ Xuân Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT