Phù Linh trừng mắt, ngửa đầu nhìn nhưng bị một đôi tay lạnh lẽo che lại.
“Em còn nhỏ, không được nhìn”.
Phù Linh chu miệng, vẻ mặt ủy khuất.
Cả người Phù Khanh bị đè lên tường, bàn tay thô ráp đỡ phần ót của y, đem cả người y bao bọc trong vòng tay ấm áp. Do phải dựa sát vào tường nên cả người y thẳng lên, dựa vào lồng ngực rắn chắc.
Nhưng dù vậy, y vẫn không thấy bị uy hiếp, vai thả lỏng, mày giãn ra, vô cùng thản nhiên. Y nhìn thẳng về phía trước, từ từ nhắm mắt lại, dùng tay trái che mắt của Phù Linh rồi dùng tay phải luồn ra sau đầu của Lục Đoạt Lân, siết nhẹ vào mái tóc đen nhánh của hắn.
Trái ngược với vẻ mặt bình tĩnh của Phù Khanh là dáng vẻ bối rối của ác thú đối diện.
Lục Đoạt Lân rõ ràng là bên chủ động lại giống như đang cầu xin người đối diện rủ lòng thương, mày nhíu chặt tựa như một con sói đói mấy tháng không ăn, hô hấp dồn dập vô cùng hung ác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play