Phù Linh khóc lớn, nước mắt nước mũi chảy tèm lem.
Phù Khanh ôm cô bé vào lòng, để cô bé tựa cằm vào vai mình. Một lát sau, cô nhóc khóc mệt, mơ mơ màng màng ghé đầu vào vai Phù Khanh, mí mắt mệt mỏi rũ xuống.
Giọng cô bé nhỏ dần: “Em sau này đều sẽ nghe lời anh”.
“Phải bảo vệ anh, không được để anh trở thành ác chủng”.
Cô nhóc dùng giọng mũi trả lời một tiếng: “Dạ”.
Phù Khanh ôn nhu mà vỗ vỗ lưng cô bé, hơi rủ mắt xuống, vẻ mặt mang theo sự dịu dàng hiếm thấy.
Lúc này Lục Đoạt Lân xấu hổ đi tới, không dám đối diện với Phù Khanh: “Cậu tới đây khi nào vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT