Thánh Quỳnh nhìn con ác chủng thứ hai nằm rạp trên đất.
Rất lâu sau mới nghẹn giọng mà hỏi Phù Khanh: “Nếu ban nãy cậu đã phát hiện có ác chủng trốn trong bóng tối, vậy sao không âm thầm nhắc nhở chúng tôi đừng đánh rắn động cỏ”.
“Bởi vì tâm lý chiến”. Phù Khanh nhàn nhạt nói: “Khi sắp thành công lại phát hiện bản thân sớm đã là cá trong chậu, nó nhất định cảm thấy sợ hãi. Trong nháy mắt tâm thần không ổn định, đây chính là thời điểm thích hợp nhất để thuần phục”.
Sau khi sử dụng thuần phục, con ác chủng run bần bật, cuộn tròn người trên đất, đáng thương giương mắt nhìn Phù Khanh.
“Giống như bây giờ vậy”. Phù Khanh đi đến trước mặt nó, từ trên cao nhìn xuống, tay bỏ vào túi quần, nhàn nhạt nói: “Ngay từ thời khắc tinh thần lực bị đánh tan. Nó chú định chỉ có thể mặc người xâu xé”.
Thánh Quỳnh đứng ở một bên, bỗng nhiên phát hiện mình chưa từng nhìn rõ người thanh niên này. Tuy rằng Phù Khanh nhỏ tuổi hơn hắn nhiều, mà hắn ở độ tuổi của y cũng đã nổi danh, lại không thể sống như Phù Khanh cao cao tại thượng giống như thợ săn xem ác chủng khiến nhân loại đau đầu như con mồi.
“Lần này không thăng cấp”. Phù Khanh nhíu mày: “Cấp bậc càng lên cao thì yêu cầu cấp bậc của đối tượng bị thuần phục cũng phải cao lên”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT