Vào đêm sinh nhật mười tám tuổi, tôi say khướt không còn biết gì.

Tôi cứ tưởng với cái độ say mèm của ngày hôm đó thì hôm sau thức dậy sẽ quên sạch mọi chuyện. Nhưng ông trời cứ như đang đùa giỡn tôi, từng gương mặt và từng tiếng thở dốc đêm đó tôi đều đã khắc sâu vào não. Giống như kỹ thuật dựng phim montage, những cảnh quay nối tiếp nhau được ghép lại chiếu tới chiếu lui, hoàn toàn bám rễ trong tâm trí tôi.

-

Tại thành phố Mạch, gió tháng mười một rít từng cơn, thổi lá khô trên mặt đất kêu xào xạc, khí trời khô hanh.

Sáng sớm, dì giúp việc trong nhà soạn ra ba cái áo len, tím năng động, đen trầm tĩnh và nâu nhạt nhã nhặn vì sợ tôi không chọn được kiểu yêu thích. Tháng mười một mặc áo len thì với cái đà này sang tháng mười hai sẽ mặc áo khoác phao và có lẽ khi đến tháng một cũng không đến nỗi bị chết cóng trên đường.

Tôi không phải dạng người thời trang phang thời tiết nhưng vào mùa đông cần phải có một trình tự mặc đồ sao cho hợp lý nên tôi cứ mặc bừa thôi. Trùm một cái áo hoodie nỉ còn chưa lót bông giống hôm qua rồi tiện tay khoác thêm cái áo măng tô bên ngoài.

Bánh mì trứng ốp la là một bữa sáng tiêu chuẩn ở nhà với Trần Chí Viễn.

Vốn Trần Chí Viễn đã muốn để tôi mời tất cả những bạn học thân thiết đến nhà vào ngày sinh nhật, tôi nghĩ có vẻ ông ta đang kiên trì muốn gắn cho bản thân cái mác "người ba tốt" nên bây giờ lại nhắc tới.

"Ngày hôm đó anh con không về nên mấy đứa cứ chơi thoải mái, ba không làm phiền mấy đứa."

Tôi thấy là lạ: "Anh tôi có về hay không thì sao mà ông nói chắc được?"

Biểu cảm Trần Chí Viễn lập tức tỏ vẻ phô trương như một vị tướng quân đã đánh thắng trận, trong tay nắm chặt lát bánh mì có vết cắn của ông ta trên đó, có thể nhận ra hàm răng ông ta không được đều cho lắm và cái thứ đó làm tôi mất ngon miệng. Trần Chí Viễn cười khinh khỉnh, còn có vẻ đắc ý dạo dạt, nâng cao tông giọng: "Công ty mẹ điều xuống cho nó một vụ đàm phán, đi cũng phải mất ít nhất ba ngày."

Tôi nhanh chóng hiểu được "người ba tốt" vì để đứa nhỏ nhà mình có thể trải qua một buổi sinh nhật thật thoải mái nên đẩy thằng lớn nhà mình đi rồi.

Trong miệng tôi cũng đang nhai nuốt lát bánh mì nướng nguyên cám không đường, cảm giác cứ như đang nhai trấu vậy. Trong miệng đã không có vị gì thì thôi đi, đằng này Trần Chí Viễn còn nghĩ việc ông ta "thiên vị" như vậy sẽ khiến tôi vui vẻ, sự phiền muộn của tôi đã dồn lên đến cuống họng rồi đây này.

Tôi gật đầu, hỏi ông ta bằng giọng điệu tùy ý: "Được dẫn theo bạn gái của tôi về à? Ngủ phòng tôi là được rồi, không cần chuẩn bị phòng khác."

Tôi thấy sự hưng phấn của Trần Chí Viễn như bị ấn nút tạm dừng, hai đầu lông mày ông ta chau vào nhau, môi run run, cầm lấy ly sữa trên bàn rồi uống cạn như thể đang phát tiết sự bực bội dâng trào trong lòng.

Dạo này mẹ tôi không về nhà nên trên bàn ăn chỉ còn tôi và Trần Chí Viễn. Lúc tôi và ông ta ở chung thì ông ta lấy lòng tôi còn tôi lấy lòng anh tôi, chỉ có anh tôi là chẳng cần gì. Anh tôi mới là kẻ thắng đậm nhất.

"Tiểu Lễ, ba ủng hộ việc con kết bạn cũng như được phép yêu đương, nhưng..."

"Ồ." Tôi chặn họng ông ta bằng một chữ. Thật tình, tôi rất ghét việc ông ta dùng danh xưng "ba", ông ta chỉ dám xưng ba trước mặt tôi chứ chưa từng dám ở trước mặt anh tôi thốt ra cái chữ này, rất rõ ràng là muốn lên mặt với tôi. Vậy nên tôi cũng không kiềm được muốn lên mặt với ông ta: "Tôi và Lộ Lộ đã quan hệ với nhau rồi."

Lúc này tiếng "xèo xèo" trong bếp cũng đã dừng lại, phòng ăn rơi vào một bầu không khí yên tĩnh kì dị. Thường bây giờ dì giúp việc sẽ đem trứng rán ra nhưng chắc hẳn có cách xa như vậy thì dì ấy cũng cảm nhận được sự xấu hổ và phẫn nộ của Trần Chí Viễn nên đã lánh mặt đi trong phòng bếp.

Cạn lời rồi à? Không cần tiếp tục khoác lên cái vỏ "người ba tốt", cũng không cần dùng cái vẻ ông đây là nhất để mà nói rằng người trong cái nhà này chẳng có ai là tốt: anh tôi là kẻ vô tình máu lạnh, tôi là một thằng oắt con phản nghịch, chỉ có ông mới là "người ba tốt".

Trần Chí Viễn cứng đờ tại chỗ, nhìn ông ta từ "vị tướng quân" biến thành "tù binh" khiến sự phiền muộn của tôi giảm bớt, nửa lát bánh mì còn dư lại được tôi cuộn tròn rồi nhét vào miệng nhai ngon lành. Có vẻ sáng nay món trứng rán và tôi không có duyên với nhau rồi, tôi vẫy tay với ông ta: "Tôi đi học đây."

"Ba."

Chẳng biết tôi có được xem là đã quan hệ với Cục Lộ Lộ chưa nữa, tôi lừa Trần Chí Viễn thôi.

Ngày lễ Quốc khánh tôi đi chơi ở suối nước nóng, rõ ràng đã đặt trước sáu phòng cho sáu người. Cuối cùng đang lúc chia phòng lại dư ra hai người mà cả cái suối nước nóng lại chỉ còn lại đúng một phòng.

Tôi tiêu không ít tiền, tự dưng khi không lại thành ra thế này nên muốn đi hỏi lễ tân giải quyết vụ việc này như nào đây, nhưng Cúc Lộ Lộ lại siết nhẹ tay áo tôi, đỏ mặt nhẹ nhàng gọi tôi là anh và bảo rằng cô nàng ngủ ở đâu cũng được, hoặc là tối đến cô nàng sẽ về nhà.

Đại Thành và Tam Tử cùng huých tôi vài cái, cả hai người bọn họ đều dẫn theo bạn nữ đến, người mà Đại Thành dẫn theo là bạn gái, còn bên Tam Tử thì là "khuê mật", mỗi người bọn họ vờ vịt mở cửa hai căn phòng nhưng hiển nhiên tối đến thì sẽ ngủ cùng nhau.

"Anh Trần, hay là để chị dâu ở bên phòng em đi." Bạn gái Đại Thành cũng chẳng hề giận dỗi, giống như chú chim nhỏ nép vào người kéo tay cậu ta, mặc cho cậu ta đang trưng ra vẻ mặt đáng khinh nháy mắt ra hiệu.

Đại Thành thay bạn gái rất nhanh, lần này vừa mới hẹn hò được ba bốn ngày đã dẫn theo người ta đi ngâm suối nước nóng. Ngay cả tên của cô nàng đó tôi còn không biết, chỉ toàn nghe được Đại Thành gọi cô nàng là "cục cưng". Tôi nghi ngờ đến cả việc cô nàng tên gì Đại Thành cũng chẳng biết, hoặc có thể đã biết nhưng lại quên mất. Đối với việc yêu đương nhăng nhít này của cậu ta, tôi không quá tán thành cũng như tôi không thích việc Cúc Lộ Lộ bị bắt nạt hay đùa giỡn kiểu đấy.

Khi ấy hẳn là tôi có phần bực dọc, vốn chỉ muốn yên ổn đi ngâm suối nước nóng nhưng chẳng hiểu sao tôi lại biến thành "ông trùm xã hội đen" mười bảy tuổi dẫn theo đàn bà và anh em hội họp. Cuối cùng tôi chỉ đành ôm bả vai Cúc Lộ Lộ, kéo dáng người nhỏ nhắn xinh đẹp đấy vào trong lồng ngực để che chở, tùy tiện cười cho có lệ với Đại Thành.

"Cậu phắn, làm gì đến lượt cậu?"

Suối nước nóng có một quán bar nhỏ, bầu không khí mang lại còn rất được. Ánh đèn mờ ảo với tiếng nhạc nhẹ nhàng, bầu không khí bên trong mập mờ. Cả đám bọn tôi đều uống chút đỉnh, Cúc Lộ Lộ nói mình sẽ không uống rượu nhưng ánh mắt lại như chú ngai ngơ ngác, chốc đã ngập tràn ánh nước nhìn tôi, chốc lại tò mò không nhịn được nhìn chằm chằm ly cocktail rực rỡ sắc màu trong tay bartender.

Nhìn cô nàng như vậy hiển nhiên tôi đã động lòng muốn dỗ cô nàng vui, hỏi cô nàng có muốn nếm thử không, tôi sẽ trả tiền.

"Được không anh?" Cô nàng lộ ra vẻ mặt vui mừng ỷ lại, tôi hất cằm gọi bartender đến.

Đêm đó Cúc Lộ Lộ uống không ít, tôi cũng chẳng ngoại lệ.

Điều khiến tôi bất ngờ đó là vậy mà cô nàng lại chủ động kéo mở dây áo mỏng manh của chiếc váy màu lam trên bờ vai mảnh khảnh, cổ họng thoát ra tiếng rên rỉ mềm mại, ôm cánh tay tôi chậm rãi cọ xát.

Cúc Lộ Lộ làm bạn gái tôi được ba tháng, vừa hay lại lớn hơn tôi một ngày tuổi nhưng cứ thích gọi tôi là anh. Khi cô nàng gọi tôi là anh, chất giọng cô nàng êm ái, nhẹ nhàng như thể tràn ngập trong đáy lòng và ánh mắt cô nàng đều là tôi, mạnh mẽ kích thích tôi sản sinh ra ý muốn bảo vệ và thỏa mãn.

Từ nhỏ tôi đã là em của kẻ khác nhưng lại được những kẻ khác gọi là anh.

Anh tôi có phần khiến người ta không tài nào nắm bắt được, mới khi trước anh thực hiện lời hứa thừa nhận đứa em là tôi đây rồi bỗng sau này khi trưởng thành lại đối xử với tôi không khác gì cách anh đối xử với Trần Chí Viễn. Tôi gọi anh một tiếng anh ơi, bẫng đến ba ngày sau anh cũng không thèm đáp lời tôi.

Anh tôi khiến tôi cảm thấy thời thơ ấu của tôi cứ thế đột ngột dừng lại, anh không hề bằng lòng làm anh trai tôi.

Còn Cúc Lộ Lộ đã trực tiếp giúp cho cái tuổi thơ không trọn vẹn này của tôi được phen trở mình: tôi dốc lòng làm anh của kẻ khác. Tôi cực kì biết ơn cô nàng.

Tôi thích Cúc Lộ Lộ, cô nàng vừa xinh đẹp vừa biết quan tâm săn sóc, dịu dàng lại vâng lời.

Nhưng khi cô nàng cạ tôi vài lần như vậy bỗng khiến tôi cảm thấy có thể tôi là tên đầu gỗ mới lớn được vài tuổi.

Tôi mới mười bảy tuổi thôi, người anh em à, như vậy là phạm pháp đấy.

Cái kẻ cách vách kia không biết đã làm bao nhiêu hiệp mà tôi vẫn còn đang ở giai đoạn "chỉ cọ xát chứ không vào". Cơ thể nữ giới rất êm ái, mang lại cho tôi cảm giác giống như Cúc Lộ Lộ của khi trước, ấm áp mềm mại, hơi lơ đễnh một chút là sẽ lún sâu vào. Nhưng không biết tại sao tâm trí tôi vẫn luôn tỉnh táo rồi tưởng tượng bộ ngực của Cúc Lộ Lộ chằng khác gì hai miếng thịt sống, dưới lớp da trắng này là một lớp mỡ, là mạch máu chằng chịt, là bộ xương cứng.

"Anh ơi, anh Lễ, anh ơi." Cúc Lộ Lộ sắp khóc tới nơi.

Đôi ba lúc tôi lại nghĩ xem liệu anh tôi có còn là xử nam không.

Năm nay anh tôi đã gần hai mươi sáu tuổi, dựa theo mạng tình báo của tôi thì xung quanh anh chưa từng xuất hiện dù chỉ là một mối quan hệ mập mờ với phụ nữ.

Đại Thành nói anh tôi đã trưởng thành còn có tiền như vậy mà bên người không có phụ nữ vậy chỉ còn một khả năng, anh tôi là top. Tôi không tin lắm, đời tư của những người đồng tính luyến ái mà tôi từng gặp đều khá hỗn loạn, dù có giữ mình trong sạch cũng sẽ thích việc đến quán bar để kết bạn. Nhưng anh tôi là cung xử nữ tương đương với việc là một người thích sạch sẽ, còn là một kẻ cuồng công việc, dù có đã trưởng thành và có tiền cũng sẽ chẳng có bot nào thích nổi anh.

Mà dẫu gì cũng đã lớn vậy rồi nên cũng có lẽ anh đã sớm không còn là xử nam nữa.

"Anh Lễ." Nước mắt Cúc Lộ Lộ trượt xuống theo hai khối thịt trơn nhẵn làm ướt cánh tay tôi.

Bấy giờ tôi mới nhận ra tôi lại nghĩ về anh tôi, cảm nhận của tôi về từ "anh" này vừa nhạy cảm lại vừa nhàm chán, chỉ có cái mã ngoài chứ không hề có ý gần gũi.

Khắp nơi trong khu suối nước nóng này cũng chẳng thiếu yếu tố nước, trong phòng có một cái thác nước nhân tạo, nước chảy lóc róc, còn có nước mắt trên mặt Cúc Lộ Lộ lách tách rơi xuống. Cô nàng liên tục tỏ vẻ tội nghiệp gọi tôi là anh, giống như con mèo hoang gặp được loài người mà nó thích nên cố gắng lấy lòng làm trỗi dậy trong tôi một vài ký ức không mấy vui vẻ. Tôi không muốn khiến cô nàng cũng phải khắc ghi lại những cảnh tượng không mấy tốt đẹp như vậy nên dịu dàng ôm lấy rồi hôn lên trán cô nàng.

Đến cuối cùng cũng không vác súng ra trận, thật sự chỉ dừng ở giai đoạn chỉ cọ chứ không vào. Tôi không biết quy trình của người khác khi ở trên giường là gì nhưng yêu cầu của tôi với mọi thứ lại rất cao, không muốn tùy theo cũng không muốn vội vàng. Điều này không có nghĩa là tôi không thích Cúc Lộ Lộ nhưng tôi biết nó có thể khiến Cúc Lộ Lộ bị tổn thương. Tôi thừa nhận tôi chưa thích cô nàng đến mức có thể bằng lòng buông thả nguyên tắc của bản thân.

May mắn thay Cúc Lộ Lộ không biểu lộ ra cảm xúc đau lòng gì nhiều, cũng có thể do cô nàng uống rượu nên không nhớ rõ đêm đó đã xảy ra chuyện gì.

Ngày mười ba tháng mười một, cũng chính là ngày mai: sinh nhật tôi.

Hôm nay là sinh nhật Cúc Lộ Lộ, tôi vốn định đưa cô nàng đi Hoa Đỉnh ăn tối dưới ánh nến, nếu cô nàng muốn đêm đến bao một cái sân chơi thì cũng đều được cả. Nhưng cô nàng lại thấy quá phiền phức, ngoan ngoãn nở nụ cười, lông mi thanh mảnh uốn cong theo vòng cung dịu dàng.

"Không cần phiền tới anh Lễ, chẳng phải chú nhà muốn tổ chức sinh nhật tại gia đấy sao? Anh có thể dẫn em về là em thoả mãn rồi." Âm cuối của cô nàng dinh dính ngọt ngấy, hay lắm, thỏa mãn. Chỉ cho chút ngon ngọt là đã bằng lòng lún sâu vào tình yêu với tôi, tất cả đều vì lo lắng cho tôi chứ không vì ham muốn của cá nhân, cô nàng cũng không đòi hỏi tôi cái này cái nọ, khi tôi dẫn cô nàng đi đến nơi mà đồ ăn lên đến bốn con số cũng không chụp khoe lên vòng bạn bè.

Tôi trở thành "tù bình" bị giam cầm trong sự ngọt ngào nên đã đồng ý ngay tức thì.

"Được, buổi tối trong nhà không có ai, cho em làm bà chủ một đêm."

Cúc Lộ Lộ bị lời ngon tiếng ngọt của tôi dỗ cho ngượng ngùng, đánh nhẹ tôi một cái nhưng lại mỉm cười, mặt đỏ bừng không nói nên lời.

.........

Tác giả có lời muốn nói:

Vì có người hỏi về việc làm của cả hai bên nên tui sẽ giải thích cụ thể luôn:

1. Anh trai đã quan hệ với cả nam lẫn nữ (không phải fuckboy), em trai đã quan hệ với nữ (một, hai lần không hơn)

2. Anh em không có quan hệ huyết thống.

3. Tam quan không ngay thẳng, nếu cảm thấy không ổn hãy rời đi, miệng hạ lưu tình!

4. HE, HE, HE. Khắc cả cái chữ HE lên mặt tui nè, thật sự không ngược đâu, tin tui đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play