Lại là đêm trăng cao gió lạnh.

Tô Oản Nhan lần nữa chuốc mê dược cho người gác đêm, mặc một thân hắc y nhảy ra cửa sổ, lần này mục tiêu của nàng không phải là đi dạo trong Tô phủ.

Nàng phải đi thăm dò thực hư Tiêu vương phủ trước, dù sao, còn hai ngày nữa nàng sẽ dọn qua đó, dù sao cũng phải tạo quan hệ tốt với người của Tiêu vương phủ không phải sao?
Quý Tiêu Hàn làm người thắng lớn cuối cùng trong tiểu thuyết, nàng sao có thể không ôm bắp đùi lớn này được.

Cho nên, đêm nay, nàng phải thăm dò Tiêu vương phủ.

Nhất cử nhất động của Tô Oản Nhan, sớm đã có người báo cáo trước mặt Quý Tiêu Hàn, khi Tô Oản Nhan một đường lén lút tránh đi người tuần đêm, đi tới cửa hông của Tiêu Vương phủ, Quý Tiêu Hàn đã biết.

Vốn tưởng rằng Tô Oản Nhan sẽ trèo tường mà vào, ai biết, nàng quan sát bốn phía một phen, sau đó, giơ tay, gõ cửa.

"Cốc cốc cốc" ba tiếng, tiếng gõ này suýt chút nữa làm cho ám vệ canh giữ trên cây rớt xuống.

Vị Tiêu vương phi này của bọn họ, sao vẫn luôn làm ra chuyện ngoài dự đoán của mọi người như vậy?
Nàng đêm khuya chạy tới Tiêu vương phủ, chẳng lẽ không phải vì chuyện tìm di chiếu mà Tô Hoành An đã giao phó sao?
Sao có thể gõ cửa lớn như vậy chứ?
Nhưng nếu nàng đã khách khí gõ cửa, bọn họ cũng không thể làm bộ không nghe thấy, lập tức có người chạy đi nói tin tức cho Vương gia.

Quý Tiêu Hàn chuyển động dao găm khảm hoa văn trong tay, trầm giọng hỏi: "Nàng không trèo tường mà lại gõ cửa sao?"
Tiêu Nhị khom người, "Vâng, Tô đại tiểu thư đứng ở cửa bên cạnh, chờ chúng ta mở cửa.

"
"Có chút thú vị.

" Quý Tiêu Hàn khẽ cười một tiếng, phân phó nói: "Để Hòa bá tự đi đối phó, mời Tô đại tiểu thư vào, xem đêm nay nàng tới đây có mục đích gì.

"

Tiêu Nhị nhận mệnh mà đi.

Chỉ chốc lát sau, Tô Oản Nhan đã bị Hòa bá mời vào trong đại sảnh dùng để chiêu đãi khách quý của Tiêu vương phủ, Hòa bá tự mình dâng trà cho Tô Oản Nhan, "Tô đại tiểu thư, mời ngài uống trà.

"
Hòa bá là một nam nhân trung niên da ngăm đen, nếu không nói hắn là quản gia của Tiêu vương phủ, cho dù là ai cũng sẽ cho rằng đây là vị quân đầu dũng mãnh thiện chiến nào trong quân doanh.

Tô Oản Nhan cảm giác sau này nàng sẽ cùng Tiêu vương phủ trói cùng một chỗ, muốn có được sự tín nhiệm của trên dưới Tiêu vương phủ, đầu tiên phải lấy ra chút thành ý, vì thế, nàng cười híp mắt nói: "Hòa bá không cần khách khí, đêm khuya ta đến đây, chỉ là muốn làm rõ trước với các ngươi, miễn cho qua hai ngày sau khi ta gả vào vương phủ, hành động nào đó sẽ khiến cho mọi người hiểu lầm.

"
Hòa bá sửng sốt, không nghĩ tới vị Tô đại tiểu thư này nói chuyện sảng khoái như vậy, lúc này khom người, "Tô đại tiểu thư mời nói.

"
Tô Oản Nhan cũng không quanh co lòng vòng, đem đối thoại cùng giao dịch giữa nàng cùng Tô Hoành An lúc ban ngày, một năm một mười mà nói, "! Mọi chuyện đại khái chính là như vậy, Hòa bá, hiện nay Tiêu vương hôn mê bất tỉnh, chuyện trong phủ này hẳn do ngươi xử lý đi?"
Cuộc đối thoại giữa Tô Oản Nhan và Tô Hoành An sáng hôm nay, Hòa bá đã sớm biết được từ chỗ Vương gia và ám vệ, nhưng hắn không nghĩ tới, vị Tô đại tiểu thư này sẽ tự mình chạy tới vào buổi tối, báo cho bọn họ biết mọi chuyện, thẳng thắn thành khẩn như thế, ngược lại khiến cho Hòa bá không khỏi coi trọng vị Tô đại tiểu thư này hơn.

Hòa bá thu hồi nụ cười khách sáo trên mặt, nghiêm mặt nói: "Tô đại tiểu thư, lão nô không nghĩ tới đêm nay ngài tới đây là vì chuyện này, sự tình liên quan đến di chiếu của tiên hoàng, lão nô không dám tùy tiện làm chủ.

Kính xin Tô đại tiểu thư nói rõ, dụng ý của ngài lần này là! "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play