“Đương nhiên là không bình thường.” Doãn Quốc Hào cương quyết, “Tôi nói rồi, tôi đã quan sát hai đứa. Cậu làm thêm giờ, Tiểu Đình về nhà ăn cơm, hôm sau nữa nó cũng về nhà ăn cơm, tôi hỏi, nó nói hai người đã giao kèo với nhau như thế. Ba lô leo núi của cậu là mới mua, giày cũng thế, cậu chưa dùng lần nào. Hiểu biết về trà của cậu cũng là học thuộc lòng, câu cá cũng chỉ mới học gần đây, cậu vì Tiểu Đình mà bỏ công sức, tôi rất cảm động. Nhưng cậu có từng nghĩ, những thứ này không phải cậu muốn, không phải việc cậu thích làm. Tiểu Đình rất ngang ngược, thích tự mình làm chủ mọi việc. Còn cậu, cậu cũng là một người mạnh mẽ, rất có chủ kiến. Hai đứa đang trong giai đoạn yêu nhau nồng nhiệt, tất nhiên sẽ thấy cái gì cũng có thể thay đổi vì nhau được. Nhưng lâu dần, cậu sẽ thấy nó phiền phức, thấy sao nó lại có nhiều yêu cầu đến thế. Còn với Tiểu Đình, yêu nhau lâu như vậy, chưa từng cùng nhau đi xem một bộ phim, cũng chưa từng đi đâu xa. Bây giờ nó thấy không có gì, nhưng sau này, nó còn vui vẻ được sao?”
Cừu Chính Khanh mím chặt môi.
“Hai đứa không làm gì sai, cho nên đều không có cớ để trách cứ đối phương. Cứ cho là nhẫn nhịn chiều chuộng, giấu trong lòng không nói ra, nhưng cũng sẽ tích tụ bất mãn. Cậu nghĩ việc cậu làm là chính sự, công ty trên dưới hơn trăm người, tập đoàn cả ngàn người, cậu thân là lãnh đạo, tất nhiên phải cố gắng gấp đôi, vậy mới không phụ sự nhờ cậy của nhân viên, không phụ sự kỳ vọng của lão Tần. Còn cuộc sống mà Doãn Đình muốn, là bạn trai về nhà đúng giờ, kỳ nghỉ thì đi du lịch, thi thoảng có những trò tiêu khiển lãng mạn”.
Doãn Quốc Hào nhìn Cừu Chính Khanh, Cừu Chính Khanh cũng đang nhìn ông.
“Hai đứa không hợp đâu, Chính Khanh”
Một câu ngắn gọn, nặng tựa nghìn cân, so với bài diễn thuyết dài lê thê trước đó càng khiến Cừu Chính Khanh nhói lòng hơn.
“Hai đứa thật sự không hợp. Cậu rất ưu tú, Tiểu Đình cũng rất ưu tú. Chẳng qua sự ưu tú của cả hai không cùng một loại, hai người ở bên nhau, sau này chắc chắn sẽ có một bên chịu tổn thương, tiếp đó, cả hai đều tổn thương. Tôi không hy vọng người ưu tú như hai đứa lại bị tình yêu hủy hoại. Cậu thuộc về thương giới, đó là thế giới của cậu. Tiểu Đình thuộc về tự do, đó là thế giới của nó. Tôi đã liên lụy đến nó, khiến nó không được tự do bay nhảy, tôi không muốn thấy thêm một người nữa trói buộc đôi cánh của nó. Sự liên lụy của tôi chỉ là nhất thời, nhưng nếu cậu và nó không chịu buông tay, thì sẽ là cả một đời. Tôi không muốn con gái mình phải chiều theo cách sống của cậu”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play