Mấy hôm? Ý nói kỳ nghỉ này xem như xong? Cừu Chính Khanh nói không lên lời. cảm thấy tức giận vô cùng. Anh cố gắng nhịn, cuối cùng nói: “Không thể để người khác đi cùng bác sao?”.
“Em là con gái bố.” Doãn Đình nhẹ nhàng nói một câu, mang tất cả những lời Cừu Chính Khanh định nói phủi sạch. Đúng, cô là con gái ông, đây là lí do chính đáng nhất. Cô đến xưởng in làm việc là vì muốn làm bạn với bố mình, bây giờ ông Doãn muốn về quê, đương nhiên cô cũng phải đi cùng rồi. Cô là đứa con gái hiếu thảo.
Cừu Chính Khanh thật không biết nói gì nữa. Tất nhiên cô không sai, nhưng anh lại thấy thất vọng, vô cùng thất vọng. “Vậy em đi đi”. Giọng điệu anh không tốt lắm, nói xong lại thấy lời này quá thừa thãi, tất nhiên cô sẽ đi rồi, vốn đâu cần anh phê duyệt.
“Đừng vậy mà.” Doãn Đình dỗ dành anh, “Anh phải nhìn nhận ưu điểm của việc này chứ”.
“Thế ưu điểm là gì?” Anh hoàn toàn không nghĩ ra.
“Là chúng ta tạm thời xa cách, có thể hâm nóng tình cảm.”
“Cần phải vậy sao?” Bây giờ lòng anh đã lạnh lắm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play