Cô mở tủ ra, bên trong có hai ngăn. Gói trà lại nằm ở ngăn trên. Bất lợi từ đôi chân ngắn lập tức xuất hiện. Doãn Đình nhón chân lên, ngón tay sắp chạm tới gói trà, lúc này một cánh tay dài từ phía sau cô vươn tới, giúp cô lấy nó xuống.
“Cám ơn anh.” Doãn Đình nhận lấy, mặt hơi đỏ lên. Anh đứng rất gần cô, cô có thể ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh. Nhưng cô không lùi lại, cô ngẩng đầu nhìn anh.
Cừu Chính Khanh cũng không lùi bước, nhỏ giọng nói với cô: “Tiền tài không thể lộ cho quá nhiều người biết, hơn nữa đầu tư phải cẩn thận. Hai điều này cô phải nhớ kỹ.”
Lòng Doãn Đình thấy ngọt lịm, cũng nhỏ giọng nói với anh: “Anh yên tâm đi, em không phải người tùy tiện. Trước đây cũng có nhiều bạn bè tìm em đầu tư, em đều không đồng ý. Vì chuyện này mà có người trong số họ trở mặt, tuyệt giao với em. Làm việc gì em cũng phải nhìn người nữa. Nếu đổ tiền vào việc chơi cổ phiếu, em không cho đâu. Tuy tiền em kiếm được không khó khăn, nhưng em biết phải cố gắng mới được đền đáp. Tài sản do bố mẹ vất vả để lại, em sẽ đối đãi thật tốt với chúng. Tuy mới gặp chị Châu Châu vài lần, nhưng em tin chị ấy. Chị ấy là người anh từng cân nhắc muốn hẹn hò, là đối tượng anh từng nghiêm túc suy nghĩ, sẽ không phải là người có nhân phẩm kém, chắc chắn là người giống anh. Bây giờ dù không thể yêu nhau, nhưng anh cũng có lòng giúp chị ấy. điều đấy chứng minh rằng, chị ấy đáng để giúp đỡ. Lại thêm nguyên nhân khiến chị ấy phải nghỉ việc, cũng cho thấy chị ấy là một người có tình có nghĩa. Anh xem, bây giờ đồng nghiệp cũ của chị Châu Châu còn ngay lập tức vì chị ấy mà đến, chứng tỏ chị ấy là một đối tác đáng để đầu tư.”
Cừu Chính Khanh nghe cô nói câu nào câu nấy đều đầy đạo lý, biết cô hiểu lý lẽ, không nhất thời ấm đầu mà xao động, anh cũng thấy yên tâm hơn. Nhưng anh vẫn dặn dò: “Tôi không nói chuyện của Zoe, Zoe đương nhiên đáng giúp rồi. Tôi đang nói tính chất của sự việc. Sau này nếu gặp chuyện tương tự, nhất định cô phải cân nhắc kỹ trước khi làm, không được làm việc theo cảm tính. Đặc biệt là với những người không thân thiết, không nên để họ biết cô có trong tay bao nhiêu tiền, tránh sau này rước thêm rắc rối.”
“Vâng, vâng.” Doãn Đình ra sức gật đầu, đối với sự lải nhải của anh, cô không thấy khó chịu chút nào.
“Cậu Ngô Phi, tuy là đồng nghiệp cũ của Zoe, nhưng cô không thân với cậu ta, tôi cũng thế, do vậy cô nên giữ chút khoảng cách.” Lúc nãy, Doãn Đình cứ nhìn chằm chằm Ngô Phi, vào đến phòng bếp còn ngồi xuống nhìn trộm cậu ta, lòng Cừu Chính Khanh chua đến mức ngang với dưa muối rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT