Cô nhắn thêm một tin nhắn cho Ngô Phi: “Có thể tìm được bao nhiêu hay bấy nhiêu, bao gồm tất cả những tài liệu liên quan đến những hợp đồng này mà hai công ty cung cấp cho cậu, cả email này nọ nữa, nếu có thể hãy điều tra một chút bối cảnh của họ.” Cái này cô từng dạy Ngô Phi, một công ty có đáng tin hay không, không phải chỉ nhìn vào danh thiếp và những tờ quảng cáo của công ty, mà phải điều tra tình hình cũng như danh tiếng của họ. Tra như thế nào, cô cũng đã dạy cậu. Lần đó Ngô Phi tìm đến một công ty bàn chuyện ký hợp đồng, nhưng cậu lại không hiểu rõ đối phương, không dám tuỳ tiện bàn bạc sâu hơn. Mao Tuệ Châu đoán hay công ty lần này là do Thôi Ứng Vỹ sắp xếp, vì thế Ngô Phi vốn không hề tìm hiểu thêm.
Ngô Phi trả lời rất nhanh: “Được.”
Sau đó Mao Tuệ Châu không để ý đến Ngô Phi nữa, cho đến trước khi đi với Thôi Ứng Vỹ ra sân bay đón người, nhân lúc Thôi Ứng Vỹ đi trước không nhìn thấy, cô nói với Ngô Phi vài câu: “Có động tĩnh gì thì buổi tối cậu gọi điện cho tôi.”
Việc đón tiếp ở sân bay rất thuận lợi, Thôi Ứng Vỹ giống như không hề có chuyện gì xảy ra, cười cười nói nói với đại diện của tổng công ty, Mao Tuệ Châu cũng phối hợp với ông ta. Nếu Thôi Ứng Vỹ làm như không biết gì, vậy cô càng phải tỏ ra không biết. Nhưng từ biểu hiện của đại diện cho thấy, họ chắc chắn đã cho rằng trong công ty đã phát sinh vấn đề. Họ đặt ra rất nhiều câu hỏi, còn yêu cầu chín giờ sáng ngày mai là phải họp ngay, còn muốn Thôi Ứng Vỹ buổi tối phải gửi hết báo cáo cho họ.
Thôi Ứng Vỹ nhận lời ngay, Mao Tuệ Châu vẫn im lặng.
Đối phương nôn nóng như vậy, có lẽ trong lòng đã có tính toán, không muốn cho quá nhiều thời gian để các người động tay động chân với những tờ giấy kia. Cô cũng biết, cuộc họp ngày mai là một mấu chốt quan trọng.
Sắp xếp xong chuyện ăn uống và khách sạn cho các vị đại diện kia, lúc về công ty Thôi Ứng Vỹ nói với Mao Tuệ Châu: “Zoe, tôi ở công ty này cũng hai mươi năm rồi, từ một chức vụ bình thường cho đến khi ngồi ở vị trí này, công ty cũng tín nhiệm tôi vô cùng. Tôi đối với cấp dưới xưa nay hoà nhã, đối với công ty một lòng trung thành, chỉ cần phối hợp tốt với tôi, cô sẽ có được một tương lai xán lạn ở công ty này. Bên phía công ty cũng rất coi trọng năng lực của cô. Tôi cũng có tuổi rồi, sau này, nói không chừng vị trí này chính là của cô.”
Mao Tuệ Châu cười cười, cảm ơn ông ta. Hai người nói qua chuyện khác một lúc thì về đến công ty.
Mao Tuệ Châu không lên lầu mà trực tiếp lái xe về nhà. Trên đường đi cô nhận được điện thoại của Ngô Phi: “Chị Zoe, Peter đã về rồi. Ông ta gọi tôi vào phòng hỏi vài câu về công việc, rồi bảo tôi thông báo cho mọi người chín giờ sáng mai họp, sau đó đi luôn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT