Những ngày sau đó Mao Tuệ Châu đều cố ý tránh né Ngô Phi. Nói là tránh né, nhưng cũng chỉ là tự mình mua đồ ăn sáng, tan ca tự đón xe buýt về nhà. Cô cảm thấy sau khi biết được ý nghĩa của sự quan tâm chu đáo từ Ngô Phi. Nếu không thể cho cậu một đáp án mong muốn, thì không nên tiếp nhận sự đối đãi tốt cậu dành cho cô.
Nhưng hai người vẫn là đồng nghiệp, họ đã nói, công tư phải phân minh. Nên về chuyện công thì hợp tác không giữ kẽ, nhưng cuộc sống cá nhân thì cô sẽ cố gắng độc lập, tự chăm sóc chính mình, đương nhiên đây cũng là việc bao nhiêu năm qua cô vẫn làm. Chẳng qua khoảng thời gian này có Ngô Phi, không biết từ lúc nào cô đã quen mất rồi.
Cho nên cần phải thay đổi, cậu ta nói lâu ngày biết lòng người. Cô nghĩ mình nên để cậu hiểu ngày tháng lâu dần, cô vẫn là cô, cậu vẫn là cậu, rồi mỗi người họ sẽ có một nơi để quay về, cô và cậu là không thể, đây mới là thực tế của câu “lâu ngày biết lòng người”.
Nhưng việc này không hề dễ dàng. Lời thổ lộ và những lời cậu đã nói, như hạt giống gieo vào trong lòng cô rồi nảy mầm, hấp thụ dinh dưỡng trong lục phủ ngũ tạng của cô, cắm rễ thật sâu trong lòng cô. Cô thường xuyên nghĩ đến cậu.
Chẳng hạn như khi cậu ra ngoài làm việc, đột nhiên trời đổ mưa, cô sẽ lo lắng cậu có mang ô hay không, có bị ướt hay không.
Chẳng hạn như khi cô cùng một đồng nghiệp khác ra ngoài, khi trở về mua trà chiêu đãi mọi người, cô sẽ nhớ đến cậu thích bánh donut vị chocolate, sẽ vô thức ghé thêm một tiệm nữa. Bản thân cô không hề nhận ra. Cho đến khi về đến công ty, mọi người chia nhau ăn, cậu cầm bánh donut lên cười với cô, nói cám ơn, cô mới giật mình nhận ra mình cố ý làm vậy vì cậu.
Cô thấy không xong rồi. Lâu ngày rõ lòng người, cô muốn cậu thấy rõ lòng cô, kết quả lòng cô lại không giống như cô đã nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play