Cô chồm người qua, hôn lên môi anh: “Em sẽ cố gắng.”
Nụ hôn của cô quá ngọt ngào, nụ cười quá đáng yêu, Cừu Chính Khanh nhất thời như bị mê hoặc, ngây ngô hỏi: “Cố gắng làm gì?”.
Doãn Đình nghiêng đầu: “Anh lại nói những lời không trong sáng rồi”.
“…” Mặt Cừu Chính Khanh đen xì: “Câu nào cơ?”.
Doãn Đình cười ha ha, nhào qua đè anh xuống: “Thì câu cố gắng làm gì đó”.
Cừu Chính Khanh chưa kịp phòng bị, suýt chút nữa thì ngã khỏi giường. Khó khăn lắm anh mới giữ thăng bằng được để hai người không bị rơi xuống. Doãn Đình lại hoàn toàn không để ý, ngồi trên người Cừu Chính Khanh gồng hai cánh tay lên, bày ra dáng vẻ “cường tráng”, mạnh mẽ nói: “Em có ánh mặt trời! Cứ để họ xem! Em tuyệt đối không đầu hàng!”.
Cừu Chính Khanh che mặt, rất muốn cười lớn: “Anh suýt nữa thì quên mất”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play