Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 6: Suýt nữa bị ba mẹ bắt được


2 tháng


Chương 6: Suýt nữa bị ba mẹ bắt được

Sau đó, ta trần truồng nằm trên giường, thở hổn hển, mái tóc dài rối tung, quần áo vương vãi trên sàn.

Một tay sắc quỷ chống đầu, nghiêng người nằm sau ta, tay còn lại ôm lấy eo ta, ngón tay vuốt ve ta một lần nữa.

Thân hình của hắn rất hoàn hảo, giống như một tác phẩm điêu khắc của các vị thần. Cơ bụng săn chắc mà ngay cả những người đàn ông nhìn thấy cũng phải ngưỡng mộ. Hai chân thon dài và cơ bắp vạm vỡ, bộ ngực rắn chắc, xương quai xanh thanh tú không dày không mỏng, quay cả quả táo nhỏ cũng khiến người khác giới phải phát điên.

May mà khuôn mặt đỏ bừng của ta đã bị mái tóc đen che khuất. Bàn tay nắm lấy ga trải giường bên dưới, cả người di chuyển từng chút một, thoát khỏi tay sắc quỷ.

“Hoa Nhi, nàng muốn đi đâu?”

Dường như người đàn ông cảm nhận được sự trốn thoát của ta, sức lực ở cánh tay tăng lên, khóa chặt ta vào bên cạnh hắn.

Mặc dù ta vẫn hơi sợ hãi, nhưng khi bàn tay hắn trượt xuống bụng ta, liên tục vuốt ve nhẹ nhàng, nỗi sợ hãi trong lòng ta cũng dần giảm bớt.

Hắn thực sự coi trọng tiểu quỷ trong bụng ta, nếu nói như vậy… ta vẫn còn có giá trị trong mắt hắn, vì vậy tính mạng của ta tạm thời không gặp nguy hiểm.

Ta không thể không nghĩ như vậy, bởi vì một người chỉ sống được một lần, nếu một ngày nào đó, bản thân xúc phạm đến điểm kiêng kị của hắn, ít nhất ta cũng có thể dùng đứa bé trong bụng để đàm phán.

Nhưng… dựa theo kỳ kinh nguyệt đã trễ, đã hơn một năm rồi mà bụng ta vẫn không hề to ra…

Có vẻ bào thai quỷ rất khác với thai của người bình thường.

Trái tim ta dần dần bình tĩnh lại, không biết dũng khí đến từ đâu, ta quay người lại, mái tóc đen dài che khuất bộ ngực mê người. Theo hô hấp, hắn có thể nhìn thấy hình ảnh nữ tính của ta dưới mái tóc đen, thần sắc trong mắt hắn tối đi, nỗi sợ hãi trong lòng ta càng mạnh mẽ hơn.

Hắn dùng một tay ôm ta vào trong lòng, trầm giọng nói: “Hoa Nhi, đừng câu dẫn ta.” Ta đâu có… suýt nữa ta đã trừng mắt nhìn hắn.

Trong im lắng, ta cảm thấy tay chân nhức mỏi, nhìn chiếc vòng Hồng Ngọc trên cổ tay, ta lại cảm thấy tủi thân.

Ta không biết dáng vẻ của người đàn ông trước mặt, thậm chí còn không biết tên của hắn. Trong khi hắn không chỉ biết tên của ta mà còn biến ta thành người phụ nữ của hắn, lấy mất lần đầu tiên quan trọng nhất của ta.

Ta hơi tức giận, ngẩng đầu nhìn hắn.

“Tên anh là gì? Anh không cho tôi biết mặt thì cũng phải cho tôi biết tên chứ?”

Người đàn ông ngạc nhiên, sau đó giống như không thèm để ý, thờ ơ: “Bổn vương không có tên, nhưng những tên vô dụng kia đều gọi là là Diêm Quân hoặc Diêm Vương.”

“Còn diện mạo thì…”

Hắn vuốt ve khuôn mặt ta, nhiệt độ rất thấp nhưng lại rất dịu dàng.

“Đợi đến một lúc nào đó, ta sẽ cho nàng nhìn.”

“Bây giờ không được à?” Ta nhíu mày hỏi, thái độ hơi giống với cô gái làm nũng, mặt vẫn hồng hào vì trận hoan ái vừa nãy. Hắn nhìn thấy sự cám dỗ này, trong lòng lại bùng lên một ngọn lửa.

Hắn thấp giọng cười nhẹ: “Hoa Nhi, nàng không chờ được à?”

Qua chiếc mặt nạ đáng sợ đó, ta nhìn thấy cặp đồng tử dài thâm thúy ẩn chứa ý cười sủng nịnh của hắn, mặc dù không hề nguy hiểm nhưng lại khiến trái tim ta cảm động.

Tim ta đập mạnh, còn chưa kịp nói gì, tai ta đã nghe thấy tiếng của nhà mở và đóng lại.

Ba mẹ về rồi!

Ta giật mình bật dậy, hoảng hốt nhặt quần áo dưới sàn lên.

Sao hôm nay lại về sớm thế?! Trời ạ, nếu ba mẹ nhìn thấy ta khỏa thân nằm trên giường với một người đàn ông, lại còn trên giường nhà mình, chắc chắn họ sẽ đánh gãy chân ta!

Mặc dù họ rất yêu thương ta, nhưng về nguyên tắc, có một số điều họ vẫn không thể chấp nhận được.

Người đàn ông nhìn thấy sự hoảng loạn của ta thì đỏ mặt, ngón tay chạm vào nơi dưới eo của ta, dùng lực kéo chiếc áo lông ta đang mặc được một nửa ra. Ta quay đầu, tức giận trừng mắt nhìn hắn.

“Quỷ háo sắc!”

Người đàn ông ngạc nhiên rồi cười lớn, ta sợ đến mức lao về chỗ hắn, hai tay bịt miệng hắn!

“Đừng có cười!” Chết tiệt, nếu ba mẹ nghe thấy thì sao?

Hắn nắm lấy tay ta, ngón tay xoa lòng bàn tay và mu bàn tay ta.

“Hoa Nhi, sao nàng lại hoảng hốt vậy? Bổn vương đã cưới hỏi nàng đàng hoàng, nàng hoảng gì chứ?”

Cưới hỏi đàng hoàng cái đầu anh!

Ta vừa xấu hổ vừa tức giận, nghe thấy tiếng bước chân bên người dần dần đi đến cửa phòng, hô hấp của ta như ngừng lại.

“Anh đi mau đi!”

Ta liều mạng đẩy mình ra khỏi lồng ngực rắn chắc của sắc quỷ, tay hắn đang giữ chặt ta đột nhiên dùng lực, ta lại ngã vào lòng hắn.

Một nụ hôn ướt át đặt lên trán ta.

“Vương hậu của ta, nghỉ ngơi sớm đi, tối mai bổn vương lại đến gặp nàng.”

Nói xong hắn đứng dậy, một lớp sương đen nhanh chóng bao phủ quanh cơ thể hoàn hảo trần truồng của hắn. Chỉ trong nháy mắt, một chiếc choàng đen được buộc lỏng lẻo quanh người hắn.

Bóng người biến mất.

Cùng lúc đó, có tiếng gõ cửa.

“Tiểu Hoa, mẹ vào được không?” Là tiếng của mẹ.

Không đợi ta trả lời, mẹ đã mở cửa đi vào, ta hơi chột dạ kéo chăn quanh người. Khi mẹ nhìn thấy quần áo bừa bộn trên sàn thì lật chân ta ra.

“Sao con lại vứt quần áo ra sàn như vậy, ngày mai mặc vào sẽ bị nhăn lại rất khó coi.”

Cảnh tượng vừa rồi lại hiện lên trong đầu ta, mặt ta đỏ bừng.

Aaa! Con quỷ chết tiệt đó! Quỷ háo sắc!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play