Gã đàn ông trung niên nhận ngay chiếc bánh bao đập mạnh vào mồm thì tỉnh hẳn ra không dám giở trò sàm sỡ với người phụ nữ có thân hình quá khổ đang đứng trước mặt mình nữa.

Hạo Quân trông thấy thế liền chạy vội đến kéo tay của Phong Lâm Vũ đến chỗ khác:

- Phong tổng nguôi giận!Gã ta đã say lắm rồi!

Phong Lâm Vũ vẫn chưa hết tức tối:

- Đúng là tên biến thái dơ bẩn!Nếu tôi không vì nghĩ đến sự an toàn của Châu Tuệ trước bầy sói háo sắc thì đã không xuất hiện với bộ dạng quái dị như thế này!

Trong khi chương trình của bữa tiệc tối đang diễn ra thuận lợi và náo nhiệt thì từ đằng xa một đám đông gồm năm,sáu người có cả đàn ông và phụ nữ bỗng chốc phá tan hàng rào chắn của lực lượng bảo vệ hung hãn tiến vào bên trong cửa hàng Thiên Á.

Mọi sự chú ý của mọi người tập trung về đám người có hành vi gây huyên náo ấy,một người phụ nữ trung niên có thân hình béo phệ lăm le ánh nhìn về phía Châu Tuệ rồi hô hoán lên vang vọng:

- Nó kia rồi!

Nói dứt lời thì bà ta cầm đầu đám người theo cùng hướng thẳng về phía Châu Tuệ đang đứng trò chuyện cùng các quan khách gần đó.

Người phụ nữ không nói không rằng tiến đến bạt tai thẳng thừng vào mặt Châu Tuệ rồi hét lớn:

- Con tiện nhân này mày dám giựt chồng tao!Để xem tối nay tao có xử đẹp mày hay không?

Châu Tuệ đưa tay sờ lên vết hằn đỏ cái bạt tay nảy lửa vừa giáng vào mặt mình rồi nghiêm giọng nhìn về người phụ nữ:

- Bà là ai?Tôi không quen biết bà!Cớ sao lại vô cớ đánh người như thế?

Người phụ nữ trung niên tiếp tục hét lớn:

- Vậy mày có quen người đàn ông này hay không?

Lúc này một gã đàn ông đứng tuổi tiến ra phía trước rồi sợ sệt nhìn về phía Châu Tuệ:

- Bảo bối à mọi chuyện bại lộ rồi!Vợ tôi đã biết rõ mối quan hệ của chúng ta!

Châu Tuệ càng trở nên bàng hoàng hơn:

- Ông nói cái gì thế hả?Tôi không quen biết ông!Đừng nói linh tinh như thế!

Đám đông lúc này tập trung mọi sự hiếu kỳ về Châu Tuệ rồi bàn tán xôn xao:

- Ôi trời ơi không ngờ CEO của Thiên Á lại là tiểu tam phá hoại gia đình người khác!

- Trông cô ta cũng xinh đẹp và quý phái không ngờ lại là hạng người đó!

- Cứ từ từ xem nào biết đâu có sự hiểu lầm gì không?

- Không có lửa thì làm sao có khói?Vợ cả đã dẫn người đến tận đây đánh ghen rồi còn hiểu lầm gì nữa!

Trong khi mọi người đang râm ran bàn tán thì người phụ nữ trung niên lại hung hãn hét toáng lên:

- Tụi bây đâu?Cùng xông lên dạy dỗ con tiện nhân này cho ả ta chừa thói lang chạ dụ dỗ chồng người khác!

Sau hiệu lệnh của người phụ nữ thì nhóm người còn lại xông đến bao vây lấy Châu Tuệ rồi lôi kéo cô mạnh tay dùng những thức uống có sẵn trong bữa tiệc như rượu vang,nước ép hoa quả tạt thẳng vào người cô kèm theo những câu chửi thề khiếm nhã.

Phong Lâm Vũ cùng Hạo Quân lúc này đứng ở cách đó một khoảng khi trông thấy đám đông đang túm xụm lại một góc thì lấy làm ngạc nhiên:

- Có chuyện gì xảy ra đằng kia thế nhở?

Nói dứt lời thì Phong Lâm Vũ bước đến đám đông đang huyên náo xem xét tình hình.

Đập vào mắt hắn lúc này là hình ảnh Châu Tuệ vô cùng nhếch nhát với trang phục lấm lem những vết bẩn đang giằng co cùng nhóm người vây quanh mình một cách hung hãn.

Phong Lâm Vũ lập tức tiến đến đứng che chắn cho Châu Tuệ rồi trừng mắt quát nhóm người đang hết sức lỗ mãng:

- Các người làm gì thế hả?Sao lại vô cớ gây rối như thế?

Người phụ nữ trung niên liền lên tiếng:

- Cô tránh sang một bên!Con tiện nhân này dám cả gan giựt chồng của tôi!Tôi phải dạy cho nó một bài học!

Phong Lâm Vũ vẫn lên tiếng bênh vực:

- Bà không bằng không chứng mà dám tự tiện vu khống cho cô ấy sao?

Người phụ nữ trung niên nhéo lấy một bên tai của gã chồng đứng kế bên rồi hét lớn:

- Lão ta đã thừa nhận cả rồi đấy!Lão và ả tiện nhân kia đã qua lại lén lút cả năm này rồi!

Phong Lâm Vũ hai tay đứng chống nạnh gân cỗ cãi nhau cùng người phụ nữ:

- Châu Tuệ vừa về nước chưa được ba tháng thì làm sao qua lại cùng chồng bà cả năm cơ chứ?Bà đừng có ở đó ăn nói hàm hồ!

Người phụ nữ vẫn giữ tông giọng lớn tiếng:

- Này cô kia!Cùng là phụ nữ như nhau sao cô lại đi bênh vực ả tiểu tam kia?Hay cô cũng là phường lang chạ cùng đàn ông có vợ như nó hả?

Nghe đến đây thì Phong Lâm Vũ không tài nào nén chịu hơn được nữa!

Hắn tức tối lột bộ tóc giả ra khỏi đầu ném qua một góc rồi lôi chiếc bánh bao còn lại trong túi áo ngực quẳng xuống đất trước mắt tất cả mọi người và điên tiết quát lớn:

- Nhìn cho rõ bổn thiếu gia đây là đàn ông!Là đàn ông chứ không phải là phụ nữ!

Tất cả mọi người có mặt đều mắt chữ A mồm chữ O nhìn xuống chiếc bánh bao đang lăn lóc dưới đất rồi ngước lên nhìn vòng một phẳng phiu của Phong Lâm Vũ hiện tại mới xác nhận đây đích thị là một người đàn ông đang trong bộ dạng hóa trang thành phụ nữ.

Châu Tuệ nhận ra Phong Lâm Vũ liền tỏ kẻ kinh ngạc:

- Phong Lâm Vũ!Sao anh lại trở thành bộ dạng như thế hả?

Phong Lâm Vũ quay sang nhìn Châu Tuệ tỏ vẻ bất bình:

- Nếu không phải vì em khó khăn trong việc xác nhận thư mời thì anh đâu phải xuất hiện tại buổi tiệc với bộ dạng không ra người ngợm như thế này chứ?

Nói đoạn Phong Lâm Vũ lại sấn bước đến người phụ nữ rồi gân cổ cãi:

- Này bà béo kia!Bà luôn mồm bảo Châu Tuệ giựt chồng bà nhưng có biết tự xem lại chồng mình có xứng với cô ấy không hả?Lão ta vừa già vừa hói,mắt híp môi thâm,bụng phệ lùn tè!Trông khi bổn thiếu gia tiêu sái anh tuấn đến thế này cô ấy vẫn còn chưa muốn cho cơ hội!Nhà bà chắc là gương kính đã bị vỡ hết cả rồi đúng không?

Người phụ nữ nghe thế liền tức khí đấu võ mồm cùng Phong Lâm Vũ:

- Sao cậu lại dám chê bai chồng tôi như thế hả?

Phong Lâm Vũ tiếp tục sửng cồ cãi chí chóe:

- Đó là sự thật đấy!Không những chồng bà mà ngay cả bà cũng chẳng khấm khá hơn!Phụ nữ gì mà béo núc ních như lợn lại còn dữ tợn hung hăn như phù thủy già hắc ám!Hai phu phụ các người đúng là trời sinh một cặp!

Lúc này một gã thanh niên trong nhóm của người phụ nữ tiến về phía Phong Lâm Vũ siết lấy cổ áo hắn rồi trừng mắt:

- Sao mày dám miệt thị chị tao như thế hả?

Phong Lâm Vũ liền giáng cú đấm thẳng vào mặt gã thanh niên rồi quát lớn:

- Tao cứ thích nói đấy thì sao?

Gã thanh niên tỏ vẻ hung hăng ai ngờ đưa tay quệt lên vệt máu chảy ra từ mũi mình liền cảm thấy đầu óc xoay vòng rồi thốt lên:

- Á á máu!Tôi sợ máu!

Chỉ kịp thốt lên mấy tiếng thì gã thanh niên ngã lăn quay ra đất ngất xỉu.

Người phụ nữ béo trông thấy thế liền trừng mắt giận dữ hét lớn:

- Mày dám đánh ngất em trai tao!Tao liều mạng với mày!

Nói dứt lời người phụ nữ ra hiệu lệnh cho nhóm người của mình xông đến Phong Lâm Vũ bao vây lấy hắn rồi bắt đầu cuộc ẩu đả.

Mặc cho những người có mặt tại bữa tiệc gồm cả Châu Tuệ và lực lượng bảo vệ cố can ngăn nhưng vẫn không sao tách nhóm của Phong Lâm Vũ và Hạo Quân ra khỏi nhóm năm,sáu người đang bu quanh nhau đánh đấm đến tơi tả.

Bữa tiệc hào nhoáng ban đầu giờ đây chỉ còn là bãi chiến trường ngổn ngang đổ vỡ của các loại đồ vật xung quanh kèm theo những tiếng cãi nhau chí chóe,những âm thanh ẩu đả đến tóe khói,giày dép thay nhau bay lên trời tứ tung cùng tiếng còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi mỗi lúc một gần.



Tại đồn cảnh sát Bắc Thành.

Cảnh sát trưởng đưa về phía Phong Lâm Vũ biên bản nộp phạt rồi gượng cười:

- Phong thiếu gia!Phiền ngài ký tên vào đây!

Phong Lâm Vũ đập mạnh tay xuống bàn:

- Rõ ràng là họ cố ý gây sự trước!Sao lại bắt tôi viết bản tường trình và ký tên nộp phạt chứ?Ông xem họ đã đánh tôi thành ra nông nỗi này rồi!

Cảnh sát trưởng nhìn về phía nhóm người bị bầm dập thâm tím cả mặt mày đang ngồi viết bản tường trình gần đó rồi nhìn lại thân thể lành lặn không một chút chấn thương nào của Phong Lâm Vũ thì khẽ thở dài:

- Là do cả hai bên không ai chịu nhường nhịn ai mới xảy ra cuộc ẩu đả lớn gây rối trật tự công cộng trong thành phố,vì thế chúng tôi chỉ xử phạt theo sự công tâm thôi!

Phong Lâm Vũ nhìn về nhóm người đã bị mình dạy dỗ một trận no đòn rồi tiếp tục đập mạnh tay lên bàn:

- Cảnh sát trưởng!Tôi đề nghị ông phải bắt nhốt bỏ tù bọn chó điên này ngay lập tức!Bọn chúng ngang nhiên đến ức hiếp hành hung vợ tôi!Phải xử phạt bọn chúng thật mạnh tay!

Cảnh sát trưởng liền gượng cười đáp:

- Bọn người đó sẽ bị giam lại đồn cảnh sát một đêm để cảnh cáo cho hành vi quấy rối của mình!Còn Phong thiếu gia khi ký tên vào biên bản nộp phạt thì có thể ra về!

Phong Lâm Vũ vẫn giữ thái độ hằn học:

- Chỉ nhốt bọn chúng một đêm thôi sao?Ít ra phải nhốt một tháng cho chừa thói cắn người bừa bãi!

Cảnh sát trưởng liền giải thích:

- Theo luật thì bọn họ chỉ cần nộp phạt và bị giam giữ ở đồn cảnh sát một đêm thôi!

Phong Lâm Vũ liền đứng phắt dậy cau có:

- Cảnh sát các người đúng là làm ăn ngày càng tắc trách!Hạo Quân!Nộp tiền phạt nhanh lên còn ra về!

Hạo Quân nghe theo lệnh Phong Lâm Vũ nhanh nhảu ký tên vào biên bản và nộp phạt cho cảnh sát trưởng sau đó hộ tống hắn rời khỏi đồn cảnh sát.

Nhìn về dáng vẻ quá cỡ của Phong Lâm Vũ đang vừa lê chân trần vừa túm lấy chiếc váy dạ hội lên cao đến đầu gối cho dễ bước đi khiến cho cảnh sát trưởng chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.

Chỉ chưa đầy hai tuần lại tiếp tục đối mặt với Đại thiếu gia chuyên gây rối tại đồn cảnh sát.Và lần này hắn lại còn xuất hiện trông bộ dạng mặc váy dạ hội hai dây của phụ nữ cùng gương mặt trang điểm phấn son lòe loẹt.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang) |||||

Cảnh sát trưởng chỉ biết tự hỏi liệu thần kinh của Phong Lâm Vũ có thực sự ổn không và có cần đến thăm khám tại bệnh viện tâm thần hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play