Một khi có mục tiêu tiến tới rồi, thời gian luôn trôi qua cực kỳ nhanh. Khi Khương Tri Ngôn bước ra khỏi trường thi, từ ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy được Úc Nam Diễn đang bung dù đứng chờ ở cửa.
Chung quanh rất đông người, nhưng một mảnh có anh kia phảng phất cứ như có khí tràng thần bí ấy, sinh sôi là bị trống ra một vòng nhỏ.
Vào khoảnh khắc Khương Tri Ngôn nhìn thấy Úc Nam Diễn, Úc Nam Diễn cũng nhìn thấy được cô.
“Sao lại không bung dù?”
Nói rồi đã ôm chầm lấy Khương Tri Ngôn, ngả hơn phân nửa phần dù về phía cô.
“Chút mưa bụi này, không sao hết á ~”
Mùa đông phải mặc nhiều, một khi đội mũ lên thì chút mưa nhỏ này tính cái gì? Khương Tri Ngôn cười khoác lấy cánh tay Úc Nam Diễn: “Thi xong rồi! Đi thôi, tối nay em muốn ăn bữa tiệc lớn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play