Đến kỳ nghỉ đông, Kiều Hạ thường dậy muộn hơn bình thường nửa tiếng hoặc một tiếng.
Cố Duyên Xuyên vẫn duy trì được thói quen thức dậy đúng bảy giờ, nhưng mỗi khi ngủ chung với cô lại không cưỡng được nằm thêm một lát.
Lúc trước anh thích cuộc sống sinh hoạt chất lượng cao, không thích lãng phí thời gian một cách không cần thiết. Sau này có cô, anh mới cảm thấy lãng phí thời gian là chuyện hạnh phúc đến nhường nào.
Cô gái nhỏ trắng trẻo mềm mại như cục bông, tỏa ra mùi hương thoang thoảng dễ chịu. Mùi hương ấy không phải nước hoa cũng chẳng phải sữa tắm, hẳn là mùi hương đặc trưng của riêng cô, tạo cho người khác cảm giác thư thái và thoải mái.
Có thể dùng một số từ để hình dung dáng vẻ của cô mà trước đây anh hiếm khi nghĩ đến, chẳng hạn như : “Đáng yêu”, “mềm mại dễ thương” hay “ngoan ngoãn”. Khi đối mặt với cô, những từ này luôn xuất hiện trong đầu anh.
Trong lòng anh, cục cưng của anh chỗ nào cũng đáng yêu hết! Ngay cả cái miệng chúm chím và ngón tay ngắn ngủn của cô cũng đáng yêu chết được!
Kiều Hạ ngủ đủ giấc, tự động thức dậy, nhìn người đàn ông trước mặt nở nụ cười nói: “Chào buổi sáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play