Ban đêm, cả căn phòng không bật đèn, chỉ có một chiếc đèn nhỏ trên đầu giường tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt. Cô hít thở nhẹ nhàng, vẻ mặt bình thản.
Cố Duyên Xuyên không dám ngủ, vẫn ngồi ở bên giường. Thiếu một chút nữa, anh sẽ mất cô, vĩnh viễn.
Sợ hãi từng đợt đánh tới, chỉ khi nhìn cô, nhẹ nhàng vuốt mặt cô, lòng anh mới có thể nhẹ bớt một chút.
Đến sáng ngày hôm sau, Kiều Hạ mới chậm rãi mở mắt ra. Mặc dù đã ngủ lâu như vậy vẫn cảm thấy mệt mỏi, cả người không có một chút sức lực nào.
Cố Duyên Xuyên vẫn ở bên cạnh trông nom cô, thấy cô tỉnh lại thì vui mừng đỡ cô ngồi dậy. Đồng thời kê gối ở phía sau để cô tựa vào.
“Uống chút nước mật ong đi.” Anh rót một ly, đưa tới bên miệng cô.
Kiều Hạ không nhớ rõ ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, chỉ nhớ bản thân thay mẹ uống mấy ly rượu vang, sau đó say đến nỗi đứng cũng không vững.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play