*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Có chuyện gì sao?" Thời Y rời khỏi phòng làm gốm, vừa ra tới nơi thì liền thấy Vạn Sương nhìn về phía cửa không biết là đang nhìn cái gì.
Vạn Sương không còn nhìn thấy thân ảnh của Vạn Thịnh, thả lỏng sự lo lắng trong lòng, nhìn về phía Thời Y nói: "Không có việc gì, ta muốn đi WC chút, nhưng ta tìm không thấy."
Vạn Sương đang lo lắng cái gì đây?
Nếu một người trên dưới toàn thân mặc bộ quần áo trị giá *mấy chục vạn tệ, hơn nữa hắn vẫn là chủ tịch của một công ty nổi tiếng. Nhưng hắn đột nhiên đứng trước mặt Thời Y nói hắn là ca ca của nhân viên tiệm hoa của ngươi.
Thời Y sẽ nghĩ như thế nào? Vạn Sương không biết.
Nàng chỉ biết hiện tại không thể để Thời Y biết chuyện này được.
Nàng còn chưa quên nguyên nhân bản thân được tuyển đến tiệm hoa của Thời Y, ngoại trừ được Giản Hi Trác đề cử mà còn do chính mình mặc một bộ quần áo chưa đến hai trăm tệ kia.
Nếu bị Thời Y phát hiện bản thân cũng không phải một nữ sinh viên nghèo khó, đừng nói đến theo đuổi Thời Y, về sau muốn thấy mặt cũng khó.
"Ta dẫn ngươi đi." Thời Y nghe thấy lời nói của Vạn Sương, cười nhẹ một chút. Xoay người đi về hướng WC.
Vạn Sương vội vàng đi theo, nàng đi ở phía bên phải Thời Y.
Lúc này Thời Y mặc chiếc tạp dề màu nâu thẫm, vì không cẩn thận mà ở trên tạp dề có dính một chút vết bùn đất. Trên hai tay dính đầy bùn đất, nên hiện tại nàng chỉ có thể khoanh tay trước ngực. Đã xử lí qua chút bùn nên tay của Thời Y lại trắng trở lại. Chỗ cánh tay phải của Thời Y có hai chiếc nốt ruồi liền cạnh nhau đột ngột xuất hiện, trông có vẻ cực kỳ nghịch ngợm.
Đôi mắt của Vạn Sương rời khỏi cánh tay, đáy mắt Vạn Sương thấy được vẻ mặt mang theo ý cười của Thời Y.
Đã không còn nghiêm túc và chuyên chú như lúc còn làm gốm, Thời Y bây giờ là thả lỏng tâm trạng.
Không biết vì cái gì, nhìn thấy Thời Y dù làm vẻ mặt mặc kệ sự tình cũng vẫn rất đẹp, Vạn Sương đột nhiên tự ti. "Thời Y tỷ."
"Ừ?"
"Ngươi, ngươi cảm thấy ta đẹp không?" Vạn Sương thấy Thời Y quay mặt qua, trong lòng trở nên khẩn trương.
Hai người đều dừng bước chân lại.
Đứa nhỏ này rất đẹp.
Ở lần gặp mặt đầu tiên, Thời Y đã bị dung mạo của đứa nhỏ này hấp dẫn.
Một gương mặt trái xoan hấp dẫn, mái tóc ngắn trẻ trung. Tuy trên người là bộ quần áo rẻ tiền nhưng cũng không che lấp được khí chất ấm áp thoải mái.
Hiện tại có lẽ bởi vì ngượng ngùng mà gương mặt đỏ hết cả lên, đôi mắt hơi nhìn xuống phía dưới, lông mi dài cong nâng lên, bờ môi căng mọng vì khẩn trương mà mím chặt lại.
"Một trăm điểm."
"A?"
"Cho ngươi điểm tuyệt đối."
Mãi cho đến khi hai người từ WC trở lại phòng làm gốm, Vạn Sương cũng không vì lời nói "Cho ngươi điểm tuyệt đối" mà phục hồi tinh thần trở lại.
Vạn Sương từ nhỏ lớn lên trong trại trẻ mồ côi, so sánh cùng với Vạn Sương trong sách thì ngoại trừ có thêm một người ca ca, cùng với một gia cảnh tốt hơn ra. Tên, ngoại hình, ngay cả chuyên ngành học cũng đều giống nhau, không có điểm nào khác nhau cả.
Đây cũng là nguyên nhân Vạn Sương rất nhanh thích ứng được với nhân vật trong sách.
Bởi vì ngoại hình giống nhau, cho nên đối với việc vừa rồi Thời Y khen ngoại hình của nàng đạt điểm tối đa, cũng giống như khen diện mạo ngoài đời thực của Vạn Sương.
Vạn Sương được người mình thích khen đẹp, hiện tại tâm tư nàng đã sớm không còn ở trong phòng làm gốm nữa.
Vừa rồi ở trên đường đi sinh ra một chút tự ti, đã sớm biến mất không còn dấu vết.
Hiện tại nàng chỉ có một ý nghĩ -- đó là đem tất cả nói cho Thời Y.
Thân phận của bản thân cùng với nguyên nhân mình tiếp cận nàng.
Tuy rằng mười phút trước Vạn Sương sợ hãi Thời Y phát hiện ra bản thân không giống với những gì nàng tưởng tượng. Nhưng khi nghĩ lại, Vạn Sương không muốn gạt Thời Y.
Tâm tình thay đổi đột ngột như vậy, nguyên nhân duy nhất chính là, nàng không muốn lừa Thời Y.
Lừa vị nữ chính đơn thuần, tốt đẹp, thiện lương này.
"Thời Y tỷ." Khi tâm tư của Vạn Sương đã quay trở lại phòng làm gốm, nàng liền gọi người kia một tiếng.
"Làm sao vậy?"
Thời Y vẫn luôn chăm chú làm gốm nên không có quay đầu lại, nhưng ngoài miệng vẫn đáp lại. Nhưng thật lâu cũng không nghe thấy Vạn Sương nói tiếp, ngẩng đầu nhìn về hướng Vạn Sương.
Bốn mắt nhìn nhau.
Vạn Sương nhìn gương mặt không chút tì vết của Thời Y, thấp thỏm hỏi: "Ngươi biết tập đoàn Dục Thành không?"
Tập đoàn Dục Thành. Đây là một tập đoàn công nghệ cao chuyên nghiên cứu, phát triển, sản xuất và kinh doanh mỹ phẩm và các sản phẩm dành cho trẻ em, hơn nữa ở các phương diện khác như giao thông, ngân hàng, chứng khoán, thuế, du lịch đều có một chút thành tựu.
Mười mấy năm trước có thể nói tập đoàn Dục Thành là một tập đoàn lớn mạnh trong M thị. Tuy rằng chủ tịch cùng phu nhân ngoài ý muốn qua đời, làm cho việc kinh doanh xuống dốc không phanh. Mãi cho đến mười năm trước, con trai trưởng của bọn họ là Vạn Thịnh lấy lại quyền kinh doanh từ các cổ đông khác. Dựa vào đầu óc kinh doanh nhạy bén, đem Dục Thành đang ở trên bờ vực phá sản trở lại như cũ.
Thậm chí cha nàng cũng có xem xét qua việc hợp tác cùng Dục Thành. Nhưng việc này còn phải chờ thương lượng lại nên chuyện này chưa có xác định được
Từ trong suy nghĩ hồi thần lại, Thời Y gật gật đầu, "Biết."
"Vạn Thịnh là ca ca của ta." Vạn Sương nói xong, đầu liền cúi thấp xuống, không dám nhìn vào Thời Y.
Vạn Sương biết dựa vào gia cảnh của Thời Y, cùng với sự hiểu biết của Thời Y thì chỉ cần nói ra cái tên Vạn Thịnh, Thời Y cũng có thể biết được chính mình là ai.
Quả nhiên, Thời Y nghe Vạn Sương nói xong, trên mặt không còn hiện ý cười.
Chủ tịch Vạn cùng phu nhân có hai người con, con trưởng Vạn Thịnh, con thứ Vạn Sương.
Vào lần đầu tiên nghe Vạn Sương giới thiệu về bản thân, Thời Y cũng chỉ nghĩ là cùng tên mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, là chính mình hồ đồ rồi.
Thời Y nghe được lời nói của Vạn Sương, đầu tiên nghĩ đến việc Vạn Sương tiếp cận nàng là vì muốn Dục Thành cùng mình hợp tác.
Thời Y đột ngột đứng dậy, cũng không quay đầu lại mà trực tiếp đi về hướng cửa.
Tuy rằng Vạn Sương cúi thấp đầu, nhưng vẫn có thể thấy được động tác của người kia. Chỉ thấy Thời y đứng lên, đặt tạp dề lên trên ghế rồi rời đi.
Vạn Sương cũng đứng lên, bối rối sợ hãi đuổi theo. Nàng chạy đến bên người Thời Y, vội vã giải thích.
"Ta biết, ngươi vẫn luôn cho rằng ta xuất thân từ một gia đình nghèo khó, là một nữ sinh viên nghèo khổ."
"Ta cũng không phải cố ý lừa gạt ngươi."
Thời Y đứng yên, gương mặt vô cảm nhìn Vạn Sương, "Ngươi cũng không có gạt ta, bởi vì ngươi cũng chưa từng nói qua ngươi là một người nghèo khó."
Ơ?
Hình như đúng là như vậy.
Vạn Sương thấy Thời Y cũng không có tức giận như mình tưởng tượng, cũng không có ý định làm lơ mình, thoáng yên tâm hỏi: "Vậy ngươi không có tức giận phải không a?"
"Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi." Không trực tiếp trả lời câu hỏi của Vạn Sương, Thời Y duỗi tay vuốt chút tóc hơi rối do những động tác dồn dập lúc nãy, thanh âm bình thản nói.
Vạn Sương gật đầu như giã tỏi, nói: "Được được, ngươi hỏi đi."
"Tại sao ngươi lại đến chỗ Giản Hi Trác tìm việc làm thêm trong dịp nghỉ hè?"
Thời điểm Thời Y đi ra đến ngoài cửa liền phản ứng lại được. Vạn Sương giống như không phải vì việc hợp tác mà tiếp cận mình.
Nơi đầu tiên nàng đến xin việc làm, hình như là chỗ của Giản Hi Trác.
Thời Y suy nghĩ cẩn thận lại, liền không còn tức giận như trước. Mà trong lòng lại có chút tò mò muốn biết tại sao Vạn Sương lại muốn xin việc làm thêm.
"Ừm......." Vạn Sương gãi gãi đầu, không biết nên trả lời như thế nào.
Vài phút sau, Thời Y vẫn chưa nghe được câu trả lời của Vạn Sương, liền cất bước hướng về phía cửa.
Nhưng chưa đi được hai bước, cánh tay bị người ở phía sau kéo về.
Thời Y quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai gò má của Vạn Sương đỏ ửng lên, lắp bắp nói: "Bởi vì, bởi vì ngươi."
?
"Tuy rằng trước đây là bởi vì muốn giúp bác sĩ Giản theo đuổi ngươi, nhưng hiện tại không phải vậy."
Vì sao muốn giúp Giản Hi Trác theo đuổi mình? Ngay lúc Thời Y muốn hỏi vấn đề này, lại nghe thấy thanh âm mang theo ngượng ngùng của Vạn Sương.
"Hiện tại, ta, ta thích ngươi." (
10đ cho sự thẳng thắn này, mị thích.)
Lời nói vừa nói ra, Thời Y liền ngẩng đầu nhìn Vạn Sương.
Hai người đứng đối diện nhau, một người thì mang theo ngại ngùng, một người thì mang theo kinh ngạc.
Chương này có đoạn tỏ tình mà có vẻ ngắn hơn hẳn so với các chương khác, mà thôi túm cái quần lại là hai bạn nhỏ rất dễ thương, cute xỉu luôn ~ Để xem sau khi tỏ tình thì Sương Sương sẽ như nào a.