Lý Hà cười gượng một cái rồi đáp lại: “Vâng là lỗi của em ạ, tại dạo này nhiều chuyện quá nên hơi phân tâm một lát, mà ba đâu rồi ạ.”
Lý Vũ, Lý Thường, Lý Đạt và Lý Mạc nhìn nhau lắc đầu rồi Lý Mạc nói: “Bọn anh cũng không biết nữa, khi về thì đã thấy cửa khoá rồi có gọi thì ba lại nói là đi công chuyện chứ không nói cụ thể là đi đâu hết.”
Lý Hà gật đầu rồi đáp lại: “Thôi cứ để cho ba đi đây đi đó cho khuây khỏa đi, suốt ngày cứ ở nhà thì không tốt cho lắm, có khi ba lại đi kiếm bạn thì sao…”
Lý Mạc không hiểu lời của Lý Hà nói nên thắc mắc hỏi lại: “Bạn… là bạn nào.” Lý Vũ khoác vai của Lý Hà vừa đi vào bên trong nhà vừa nói: “Lý Mạc em chỉ cần biết nhiêu đó là được rồi không cần biết thêm làm gì cho mệt đâu ha, mấy đứa vào nhà chuẩn bị đồ ăn thôi để lát ba về còn ăn nữa.”
Lý Đạt và Lý Thường cùng đồng thanh với nhau: “Dạ, vào liền đây.” Hai người khoác vai của nhau cùng bước vào trong nhà bỏ lại Lý Mạc vẫn đang ngơ ngác đứng ở đó không hiểu chuyện gì, anh thấy tất cả điều vào trong nhà hết rồi thì đi theo ngay phía sau nói lớn: “Nè nói rõ ra cho em biết đi bạn là bạn nào vậy chứ.”
[…] Một lát sau khi ba của Lý Hà đã về nhưng không chỉ về một mình mà lại có thêm một người phụ nữ cũng trẻ trung, chạc tuổi của ba, Lý Hà nghe thấy tiếng của ba đã về thì liền hớn ha hớn hãi chạy ra nhưng khi vừa đến cửa thì Lý Hà đã phải phanh gấp mà nép vào bên cánh cửa.
Lý Hà nhìn ra chỗ của ba và người phụ nữ đó nói trong đầu: “Trời lúc nãy mình chỉ nói giỡn thôi nhưng sao bây giờ… lại thành sự thật luôn rồi.”
Bốn anh của Lý Hà thấy Lý Hà chạy ra chỗ ba nhưng lại nép vào bên cánh cửa nên Lý Thường liền thắc mắc không biết Lý Hà đang làm gì mà lên tiếng hỏi: “Lý Hà em làm gì ở đó vậy, nếu ba đã về thì em ra kêu ba vào rửa tay rồi ăn cơm luôn đi bọn anh chuẩn bị xong cả rồi.”
Lý Hà nghe Lý Thường hỏi thì liền quay qua để một ngón tay lên miệng ra giấu cho Lý Thường im lặng, rồi ngoắc các anh của mình lại, bốn người thầy Lý Hà làm những hành động này thì thắc mắc không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cũng lén la lén lút đi đến chỗ của Lý Hà.
Bốn người núp vào cửa nhìn ra bên ngoài thì cũng thấy những gì mà Lý Hà thấy, Lý Đạt lên tiếng nói: “Người phụ nữ đó… là ai vậy chứ sao có nét hao hao giống mẹ vậy.”
Lý Hà nghe Lý Đạt nói thì liền ngước lên hỏi lại: “Hao hao giống mẹ sao ạ? Sao lúc em nhìn trong ảnh có giống đâu.”
Lý Thường tiếp lời của Lý Đạt mà trả lời Lý Hà: “Trong ảnh là khác, ảnh đó người ta chụp chắc gì không chỉnh vài đường, còn mẹ ở ngoài thì… mẹ một trăm phần trăm thì người phụ nữ này cũng giống đến bảy mươi hoặc là tám mươi gì đó rồi.”
Lý Hà nhìn ra chỗ của ba rồi đáp: “Giống đến vậy luôn ạ.” Lý Hà vừa dứt câu thì ba và người phụ nữ đó đã đi vào bên trong, Lý Hà và bốn người anh của cô tảng ra giả bộ ngơ ngơ như không biết gì, không nhìn thấy gì hết, thấy ba vào thì năm người liền đồng thanh nói: “Ba đã về rồi đó ạ… tụi con chào dì ạ.”
Ba của Lý Hà bất ngờ vì hôm nay không phải là ngày đặt biệt gì mà tất cả các con của mình lại tụ tập đông đủ đến vậy, ông liền lên tiếng hỏi: “Sao hôm nay các con lại có nhã hứng về thăm ba đông đủ vậy hả.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT