Tại cửa hoàng cung, Vũ Tuấn Kiệt và vũ Thiên mang theo 50 tên thuộc hạ, đang ung dung đứng tại nơi này. Đối diện với họ là Mạc Tuấn, phía sau hắn là hơn 100 người đồng một màu cảnh giới Võ Vương.

Nhìn về phía đội hình này, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười nói rằng.

- Mạc huynh đệ không biết lần này căn cứ của Thanh Vũ điện có ở xa nơi này hay không.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Mạc Tuấn lúc này mỉm cười sau đó nói rằng.

- Căn cứ của Thanh Vũ điện bất quá là cách hoàng thành mấy trăm dặm về phía đông mà thôi.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu, sau đó cùng với Mạc Tuấn dắt theo đám thuộc hạ tiến về phía căn cứ của Thanh Vũ Điện.

Cùng lúc này tại trụ sở của Khổng Tước thương hội, Nạp Lan Minh Ngọc đã nghe được tin Vũ Tuấn Kiệt xuất hiện. Cô ta lúc này nở một nụ cười thú vị, sau đó triệu tập nhân mã muốn tìm Vũ Tuấn Kiệt nói chuyện.

Một lúc sau tại một ngôi làng nhỏ, đám người Vũ Tuấn Kiệt đã xuất hiện tại nơi này. Quan sát chỗ này một chút, Vũ Tuấn Kiệt nở một nụ cười điềm tĩnh sau đó nói rằng.

- Thật không nghĩ đến đám người Thành Vũ điện lại lẩn trốn tại đây, nơi này cũng quá yên bình rồi.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Mạc Tuấn lúc này cười nhạt sau đó nói rằng.

- Đây chỉ là một tiểu khu vực của Thanh Vũ điện mà thôi. Cường giả ở đây tối cao bất quá là Võ Hoàng, chúng ta cứ từ từ tìm kiếm bọn chúng không cần thiết phải vội vàng.

Nghe Mạc Tuấn nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này nở một nụ cười bình tĩnh, cũng không nói gì cả. Nhìn về phía nơi đây một chút, thì lúc này Quỷ Ảnh đi đến sau lưng Vũ Tuấn Kiệt lên tiếng nói rằng.

- Bẩm vương gia ngươi của Khổng Tước thương hội đang đến nơi này.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười nhìn về phía ngôi làng nhỏ trước mặt nói rằng.

- Mạc huynh xem ra chúng ta có người đồng hành, vậy nên hãy để chút thời gian đợi khổng tước thương hội đến đây, không biết ý người thế nào.

Mạc Tuấn nghe vậy thì cười nhạt sau đó nói rằng.

- Nếu như vũ huynh có thể khiến cho khổng tước thương hội ra tay giúp chúng ta, thanh trừng cứ điểm này thì tất nhiên ta cũng vui lòng đứng một bên để xem kịch.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười, sau đó nhìn về phía Vũ Thiên nói rằng.

- Vũ Thiên huynh lại dắt theo 10 người hướng về phía hậu phương của quân địch, đề phòng bọn chúng chạy trốn.

Vũ Thiên nghe vậy thì gật đầu, sau đó chỉ huy 10 tên quỷ vệ rời đi, thấy cảnh này Vũ Tuấn Kiệt cùng với Mạc Tuấn vẫn tiếp tục đứng nơi này, chờ đợi người của Khổng Tước thương hội đến.

Qua một lúc Nạp Lan Minh Ngọc đã xuất hiện tại nơi này, nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt và Mạc Tuấn cô ta lên tiếng nói rằng.

- Thật không nghĩ đến hai vị lại có thời gian ở nơi này ngắm cảnh, không biết có thể cho ta ngắm cùng hay không.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì nở một nụ cười điềm tĩnh, nhìn về phía Nạp Lan Minh Ngọc với một vẻ mặt kiêu ngạo và nét đẹp mê người mà hắn lúc này lên tiếng nói rằng.

- Nạp Lan tiểu thư hôm nay không biết đến đây là có việc gì đây. Trên thế giới này ta ghét nhất là những kẻ thông minh nhưng lại giả ngốc.

Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, Nạp Lan Minh Ngọc lúc này mỉm cười sau đó nói rằng.

- Người thành thật sẽ không nói chuyện vòng vo, ta thật sự là có việc muốn nhờ vũ huynh giúp đỡ.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười sau đó lên tiếng.

- Không biết Nạp Lan tiểu thư muốn nhờ ta giúp gì đây. bản thân ta bất quá chỉ là một vị võ tông trung kỳ mà thôi. Thực sự cũng không thể nào giúp cho tiểu thư giết địch được.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Nạp Lan Minh Ngọc lúc này mỉm cười nhìn về phía hắn sau đó nói rằng.

- Vũ công tử nói đùa rồi, ta làm sao có thể để ngài tham gia những việc nguy hiểm như giết chết địch nhân được.

- Việc mà ta muốn nhờ ngài có lẽ cũng rất đơn giản, chẳng qua là ta sợ ngài sẽ gặp một chút rắc rối.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì nhìn về phía Nạp Lan Minh Ngọc, sau đó nở một nụ cười lãnh đạm lên tiếng nói rằng.

Nếu như đã có rắc rối, vậy thì ta sẽ không có hứng thú tham gia. Dù sao trên thế giới này không có thánh nhân và ta cũng không phải là người tốt.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Nạp Lan Minh Ngọc lúc này vẫn giữ một nụ cười điểm tĩnh trên môi, nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt một chút sau đó nói rằng.

- Lần này ngài giúp ta tất nhiên là sẽ hậu báo, mà ta tin rằng hậu báo của ta sẽ khiến cho ngài không thể nào khước từ.

- Ồ không biết Nạp Lan tiểu thư định dùng gì để báo đáp ta đây. Lẽ nào ngươi định dùng thân báo đáp hay sao.

Nạp Lan Minh Ngọc nghe vậy thì đưa tay che môi cười khẽ, nhưng cũng không phản bác điều gì. thấy cảnh này Mạc Tuấn ở một bên chỉ im lặng đứng xem. Còn Vũ Tuấn Kiệt thì lúc này vẫn không tỏ ra một thái độ gì hết, bản thân hắn chỉ dùng một ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía cô ta sau đó lại tiếp tục lên tiếng.

- Ta nghe nói Khổng Tước Thương hội là do một tay Nạp Lan Gia Tộc duy trì. việc tranh giành chức hội trưởng của thương hội, không khác gì tranh giành chức tộc trưởng của Nạp Lan Gia Tộc.

- Chính vì vậy ta nghĩ Nạp Lan tiểu thư đến đây tìm ta mục đích chắc cũng chỉ có một, đó là giúp ngươi giành chức hội trưởng của khổng tước thương hội phải không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play