Thật ra Đường Tiêu Tiêu không biết làm cá, chủ yếu là vì cá trơn trượt, cô không thể cầm vững.
Cô cho tay vào giỏ, từ từ nhắm mắt lại, vừa bắt được con cá, nó đã rơi xuống đất, sau đó nảy lên vài lần trên mặt đất.
"Ai da, mẹ ơi, Tống Cảnh Chi, Tống Cảnh Chi." Cô sợ đến mức lùi lại vài bước.
“Phì.” Tống Cảnh Chi cười nói: “Gọi tôi với mẹ cô cũng vô dụng.”
Cô quay đầu liếc mắt nhìn anh, sao cứ cảm thấy cái người Tống Cảnh Chi đang ngồi trên xe lăn này trông gợi đòn thế nhỉ?
Cô nhìn đống củi chất ở góc tường, bước tới nhặt một cây lớn lên.
"Cô đang làm gì vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT