Thời gian sẽ không bởi vì người nào đó rối rắm mà dừng lại, Phi Du cho rằng buổi tối bản thân sẽ không ngủ được, thực tế lại đánh một giấc đến bình minh ban mai hé rọi,ngày hôm sau tại thời điểm bị báo thức đồng hồ kêu tỉnh, Phi Du mở to đôi mắt tròn tròn nhìn vào hư vô.

Mỗi ngày thức dậy đập vào mắt sẽ nhìn thấy màu xanh huyền diệu, làm cậu có cảm giác bản thân đang nằm gọn dưới đáy biển bao la. Màu sắc trong phòng dường như thay đổi theo thời gian, hôm nay rõ là tươi sáng hơn lúc Phi Du xuyên đến, hôm qua rõ là chỉ như một góc bể yên bình nay lại như biển cả rộng lớn.

Hẳn là nơi này mô phỏng theo đáy đại dương tươi mát, căn bản để thỏa mãn thú vui của con cá nhỏ Phi Du.

Chớp chớp mắt, Phi Du đánh tan cơn mơ hồ, rời khỏi giường hay đúng hơn như cái ổ nhỏ,tiếp rửa mặt đánh răng tân trang lại gương mặt, tóc tai, sau đó mặc bộ quân trang đại biểu cho thân phận phó quan của Hoàng Thái Tử.

Thân hình đĩnh bạt, tương xứng với quân trang thẳng thớm không chút cẩu thả, mi mắt hơi hơi rủ xuống, khóe miệng hàm chứa vẻ tươi cười hài lòng. 

Phi Du nhìn hình ảnh 3D của bản thân, vừa lòng gật đầu. Tân trang lại chút, ra dáng soái ca ngay. Tại thời điểm Phi Du hài lòng về bộ dạng của mình, quang não trong tay liền vang lên, cúi đầu liền thấy, thông tin hiển thị ba chữ Hoàng Thái Tử. 

 

Nhìn đến ba chữ Hoàng Thái Tử, tâm tình vừa ổn định, khí chất vất vả lắm mới thành lúc này bị đánh không còn chút gì. Hít sâu một hơi, chút bình phục kia sau khi nhìn đến cái tên liền sinh ra khẩn trương. Tuyệt đối không thể ở trước mặt Eric lộ ra dấu vết!

Sửa sang lại biểu tình hòa nhã trên mặt, Phi Du mới ấn xác nhận cuộc gọi. 

“Chúc một ngày tốt lành, Eric.” Có thể trực tiếp gọi thẳng tên của Hoàng Thái Tử, trừ bỏ thân nhân trực hệ Eric Davis, toàn bộ đế quốc Davis cũng chỉ có một mình  Phi Du có vinh dự này. 

Nhưng phía quang não đối diện Eric Davis không đáp lại, mà hắn dùng đôi mắt xanh tựa biển sâu kia nhìn chăm chú vào Phi Du. 

Bị Eric nhìn như vậy, trong lòng Phi Du lộp bộp một cái, sẽ không bị hắn phát hiện ra điều gì đi? Nhưng không có khả năng a, trừ phi Eric biết chuyện thức tỉnh kia mà bản thân hắn cũng thức tỉnh, nếu không sẽ chẳng thể có ấn tượng tuyệt đối sự tình không thể miêu tả tối hôm qua sẽ chẳng bao giờ xảy ra! 

Nếu Phi Du không phải tiếp nhận truyền thừa huyết mạch, cậu cũng không biết vị tai to mặt lớn cư nhiên lại tàn nhẫn với nhân ngư như vậy. Quả nhiên thái độ với địch nhân thật khốc liệt, đối với chính mình còn hơn cả quy chuẩn sao? 

 

Dược liệu này chỉ nhân ngư mới có thể phối chế, tuyệt đối sẽ không lưu lại ký ức trong quá trình, đồng thời trường hợp này còn có thể tăng cường khả năng thụ thai của nhân ngư…… 

Từ từ!!! Tăng cường khả năng thụ thai của nhân ngư, THỤ THAI??!! 

Sau khi thu thập hiện trường ngày hôm qua, Phi Du mang tâm lý kinh hoảng thất thố chạy về nhà, lúc sau chỉ nghĩ bản thân biến thành một con cá, chưa kịp nhớ đến công dụng sắc bén của loại hình này! 

Eric sẽ không trở phúng cậu một hồi đi? Không cần ahhhhhhh QAQ…. …. 

Phi Du cảm giác chính mình thật đáng thương,còn phải đối mặt với ánh mắt không ngừng công kích của Eric, còn có khả năng trong bụng mình còn có tiểu bánh bao a, ey không đúng, nhân ngư tinh tế là đẻ trứng. 

 

Cậu đây là muốn chưa lập gia đình đã sinh trứng sao!

“Phi Du.”

“Dạ!” Đừng nhìn Phi Du như vậy trong đầu có thể cả một đoàn xe lửa đang chạy, Hoàng Thái Tử một mở miệng cậu lập tức đáp lại, hoặc phải nói nhiều năm như vậy đã sớm hình thành phản ứng theo bản năng. 

“Ngươi suy nghĩ cái gì?” Nhiều năm ở chung như vậy, Phi Du thấu hiểu đối phương, như cái cách Eric Davis thấu lòng vị phó quan nhà mình, vừa thấy ánh mắt mơ hồ liền biết tâm tư tiểu tử này lạc vào cõi thần tiên nơi nào rồi. 

Anh minh quả cảm, nam thần toàn dân đế quốc, Hoàng Thái Tử Eric Davis hiện tại thực tâm đắc, nếu hiện tại Phi Du ở phía trước hắn, hắn nhất định sẽ nhọc lòng làm cho tiểu gia hỏa biết dám thất thần trước mặt hắn là tội trạng rất nghiêm trọng! - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t 

“Báo cáo! Thuộc hạ không có suy nghĩ vẩn vơ!” Phi Du cúi đầu hạ thân quân trang xuống, da gà da vịt đều dựng đứng cả lên, phía sau lưng mồ hôi lạnh thấm đẫm áo, nhưng biểu tình trên mặt không chút sơ suất để lộ vẻ khác thường. 

Phi Du phi thường rõ ràng năng lực tư duy của Hoàng Thái Tử, cho nên cậu tuyệt đối không thể bại lộ một điểm không ổn định dù là nhỏ nhất tránh Eric phát hiện. 

Dược liệu kia xác thật sau khi dùng đối phương sẽ không có ký ức, nhưng chỉ cần thấy dấu vết lưu lại trên người liền biết, tình hình hai người vần nhau mãnh liệt cỡ nào, tuy rằng lúc cậu rời đi đã thu thập chiến trường, nhưng chứng cứ nào đó không thể rửa sạch a! 

Cho nên cậu tuyệt đối không thể để đối phương phát hiện cậu và hắn xảy ra quan hệ.

Nghe Phi Du trả lời, làm đôi mắt trong màn hình quang não đối diện nheo lại, cặp mắt nguyên bản đã sâu thăm thẳm nay lại càng thêm thâm thúy. 

Tầm mắt đối phương hạ xuống, nội tâm tiểu nhân của Phi Du đã phát điên cào tường, nhưng mà ngoài mặt như cũ vẫn là bộ dạng phó quan tinh anh. Vì rời đi chẳng đoái hoài gì đến Eric, Phi Du cảm giác chính mình rất tra, kỹ năng trốn tránh tu luyện càng ngày càng thuần thục. 

Không biết liệu Eric có nhận thấy được điều gì đó rồi không, tầm mắt nhìn chăm chú cuối cùng cũng thu hồi. Áp lực trên người giảm đi, đáy lòng Phi Du thở phào nhẹ nhõm, ngoài mặt càng tỏ vẻ cung kính, lộ ra bộ nghiêm túc chờ chỉ thị cấp trên. 

“Nửa giờ sau đến chỗ ta.” Eric Davis lại lần nữa quét qua Phi Du liếc mắt một cái, mới kết thúc cuộc gọi. 

“Đinh.”

Xác định cuộc gọi kết thúc, thu hồi quang não, cả người Phi Du mềm oặt nằm liệt trên giường.

“Anh anh anh, Eric hôm nay thật đáng sợ mà.”

Không đáng sợ mới là lạ, mặc cho ai bị người ta OOXX, ăn sạch sẽ rồi phủi đít bỏ đi, còn chẳng lưu lại bất cứ dấu vết nào, nếu không phải cơ thể hắn có dấu vết lưu lại, Eric Davis liền hoài nghi nhân sinh bản thân có khuynh hướng tự ngược. 

Vẻ mặt Eric Davis âm trầm, hắn ngồi nghỉ tại phòng khách của tẩm cung khí tức người chết chớ lại gần của hắn diêm vương chẳng có cửa so đo. Đôi mắt màu xanh biển quét qua phòng khách, phòng ngủ hay phòng tắm vô luận khu vực nào cũng chỉnh chỉnh tề tề, căn bản nhìn không ra nơi này tối hôm qua có dấu vết người ngoài tiến vào trừ hắn ra. 

“Ha ha.” Chẳng lẽ người nọ không biết chỉnh tề ngăn nắp quá mức là sơ hở lớn nhất sao! Người hiềm nghi số một chính là người phi thường biết rõ thói quen của hắn! 

Eric Davis nhắm mắt lại, duỗi tay nhéo nhéo cái mũi, hồi ức ngày hôm qua mơ mơ hồ hồ, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Hắn là thống lĩnh của quân đoàn Đệ Nhất hùng mạnh vang danh đế quốc, chiến tích vẻ vang tiêu diệt nhóm hải tặc tinh tế man rợ Alice, phụ vương cùng phụ hậu hai người thông đồng không hỏi thăm ý kiến của hắn có đồng ý không đã tổ chức yến hội chúc mừng. 

Đến nỗi mục đích của cái yến hội hắn đương nhiên biết rõ, bất quá hắn càng minh bạch, sở dĩ phụ hoàng phụ hậu đặc biệt cử hành yến hội này chỉ muốn thấy trò hay của con trai mình. 

Bọn họ không phải không biết tâm tư chúng mình ở nơi nào, nhưng ngựa quen đường cũ thích thú tổ chức các loại yến tiệc, yến hội mời nhân ngư, vô luận là đại quý tộc, tiểu quý tộc đầy đủ không thiếu ai. 

Eric Davis là tình nhân trong mộng của nhân như toàn đế quốc, vô luận là ái mộ hắn hay tham vọng vị trí vương hậu tương lai, không ít nhân ngư đánh chủ ý lên hắn, không chỉ đế quốc Davis mà đế quốc khác cũng vậy. 

Ý đồ liên hôn chẳng kém cạnh, bất quá dạo gần đây mới thôi, ngữ cũ chẳng có nổi vị nhân ngư nào đứng trước mặt hắn trong chốc lát. 

Thần tượng sao, thật đúng là chỉ thích hợp ngước nhìn từ xa, chớ tới gần sẽ phát hiện sự thật phũ phàng, hiện thực luôn tàn khốc như vậy. Đại đa số nhân ngư tinh tế đều là lũ mang trái tim thủy tinh mong manh dễ vỡ, dọa một chút đã phản ứng thái quá, đại đa số đều bị vị Hoàng Thái Tử này bị dọa khóc bỏ chạy.  ( truyện đăng trên app TᎽT )

Ngày hôm qua tại đại sảnh hoàng cung cử hành yến hội, Hoàng Thái Tử bây giờ ý như một cục băng to bự chảng đi loanh quanh trong sảnh yến hội, cố gắng đạt tới cảnh giới chết chóc xa lánh toàn bộ nhân ngư có ý định tiếp cận. 

Yến hội lần này có lẽ sẽ giống như mọi lần, nhưng mà vô luận là Eric Davis và Phi Du chẳng nghĩ sẽ có người cả gan hạ dược hắn. 

Chẳng trách Phi Du trợn trắng mắt, hắn là người qua đường vô tội có được không! Lúc trước khi chưa biết bản thân mình là giao nhân biển sâu, đãi ngộ của quần thể nhân ngư dành cho Phi Du không tồi, nhưng Phi Du rất rõ ràng ở một điểm, tình cảm họ dành cho cậu không phải là tình yêu, mà là một loại luyến mộ dành cho trưởng bối. 

Những nhân ngư đó có ý niệm như vậy hắn là ảnh hưởng từ thiên tính huyết mạch, Phi Du là giao nhân biển sâu, kể cả trong trường hợp cậu không thức tỉnh cũng chẳng ảnh hưởng cục diện này. Bởi vậy hắn tin chắc, mục đích vị nhân ngư kia hạ dược hắn tuyệt đối chẳng phải là sự tình về chung một nhà chung sống hòa thuận. 

Eric Davis khẳng định bản thân bị hạ dược, bởi bất luận hắn dùng biện pháp gì cũng không nhớ nổi đêm qua đã phát sinh cái gì. Trong yến hội đồ mà hắn và Phi Du ăn đều giống nhau, cho nên sau khi tỉnh lại, điều đầu tiên hắn làm là đi tìm Phi Du. 

Nhưng mà nhìn video giám sát, Phi Du không giống như trúng dược, hắn tuy rằng nghi ngờ, nhưng không nói thẳng. Nếu Phi Du chính là người thân mật tối qua với hắn, hỏi trực tiếp đương nhiên sẽ chẳng ai thừa nhận, còn sẽ tìm đủ lý do viện cớ thoát thân. 

Mười năm ở chung, Phi Du không ngừng thấu hiểu hắn, hắn cũng không ngừng tìm hiểu Phi Du. 

“Không vội, ta có thể từ từ tìm, vô luận có phải là ngươi hay không.” Giọng nói nhẹ nhàng thanh âm nhỏ nhưng mang vẻ chấp nhất nhất định phải làm được. 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play