Sau bữa tối, Bạch Miểu ôm Đoàn Viên lên gác.
Thẩm Nguy Tuyết có chút buồn bực nhưng không tiện nói gì, chỉ đành phất tay áo đứng dậy, ra ngoài ngắm hoa thưởng nguyệt.
Thanh Loan đang chải lông bên dòng suối, thấy hắn bước ra, liền nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu.
“Chíp?”
Thẩm Nguy Tuyết liếc nó một cái, im lặng bước đi xa dần.
Thanh Loan chỉ cảm thấy sau gáy lành lạnh, theo bản năng rụt cổ lại, rụt rè chui vào rừng cây nhỏ.
Dù không hiểu sao chủ nhân lại nhìn mình bằng ánh mắt đó, nhưng kinh nghiệm nhiều năm cho nó biết, tránh đi là thượng sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT