Quyển 7: Đảo hoang
Lúc Thiên Nhất mở mắt ra lại nhìn thấy bầu trời, đối với hắn thì chuyện này cũng không phải là một điềm báo tốt.
Hắn ngồi dậy, phát hiện mình đang nằm trên một bờ cát. Nhìn sang phải, nơi xa nước trời tiếp nối, biển xanh trời cao, nước trong cát trắng. Lại nhìn sang trái, đó là một mảnh rừng dừa rậm rạp, xanh um tươi tốt, trùng trùng điệp điệp. Thông qua quan sát đường ven biển, cơ bản có thể biết đây là một hòn đảo chứ không phải lục địa.
Trên người Thiên Nhất vẫn mặc bộ âu phục màu đen dơ dáy kia, bên trong là một chiếc áo sơ mi đen nhăn nheo có cổ áo mở rộng. Trong túi của hắn vốn không có thứ gì, nhưng dưới tình huống hiện giờ hắn vẫn lục lọi một lần, để phòng có động vật như cua hay gì đó bò vào trong quần áo.
Trên bờ cát còn có hơn mười người đang nằm, vẫn chưa tỉnh lại. Từ trên người bọn họ, Thiên Nhất không cảm giác được tin tức gì giá trị. Tất cả bọn họ đều là người bình thường, không có một người siêu năng lực hay cải tạo nào.
Đầu của Thiên Nhất rất đau, hắn không nhớ được mình làm thế nào đi tới nơi này. Suy đoán cơ bản nhất là bị người khác dùng thuốc, hoặc là bị đánh ngất, sau đó mang đến đây, nhưng vấn đề là ai làm.
Hắn tập trung tinh thần, cố gắng nhớ lại và suy luận. Nếu nói trên đời này còn người có thể im hơi lặng tiếng đến gần sau lưng đánh ngất mình, vậy đó chính là Mirror Face. Nhưng rơi vào tay tên này chắc chắn sẽ chết, không có lý do gì lại bị đưa đến hòn đảo xa lạ này. Như vậy có thể là bị dùng thuốc, hoặc là... đạn gây mê tầm xa bắn lén? Chuyện này lại liên quan đến một vấn đề khác, tại sao hành tung của cửa hàng sách lại bị người khác phát hiện?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play