Một màu trắng xóa kéo dài đến tận chân trời. Phóng mắt nhìn đi, hệt như đang đứng trong tầng mây.
Trong những tháng lạnh nhất mỗi năm, dù đá hay cây cối đều bị bao phủ bởi một lớp tuyết trắng. Giữa bão tuyết, vẫn có thể nhìn thấy thấp thoáng trên vách núi một căn nhà gỗ chìm một nửa trong tuyết.
Trong nhà, lão Laure ngồi bên cạnh lò sưởi lau chùi khẩu súng săn trong tay. Khẩu súng này là người bạn trung thành và quen thuộc nhất của lão. Thời trai trẻ, lão có nuôi chó săn nhưng cuộc đời của chó quả thật quá ngắn ngủi, không thể bầu bạn với chủ quá lâu. Vợ chết từ rất lâu, con trai và con gái cũng vì gia nhập tổ chức nổi dậy mà bị giết. Chỉ còn lại khẩu súng săn này có thể bầu bạn với Laure tới già.
Điều đáng cười là vì một chuyến đi săn hồi năm ngoái, mắt phải của lão đã bị mù. Từ dạo ấy, khẩu súng này trở thành vật trang trí. Tay bắn tỉa một đời nhắm mắt trái ngắm bắn giờ cố gắng lắm cũng chỉ có thể bắn trúng mục tiêu trong vòng hai mươi mét.
May mắn là Charles đã kế thừa tài thiện xạ của nhà Laure. Đứa nhỏ này có năng khiếu thật kinh người, quả không hổ là cháu của mình. Trong lòng Laure thường hay thầm gật gù đắc ý như vậy, chỉ có điều rất ít khi khen ngợi trước mặt Gunsmith.
Tiếng gõ cửa bỗng vang lên bên ngoài. Lão Laure đặt súng xuống rồi bước về phía cửa. Tất nhiên lão nghĩ rằng Gunsmith đã đi săn về, vì có khi hai tay của thằng nhóc ấy đều bận đến mức không thể vặn tay nắm cửa.
Để đề phòng gió tuyết, sau cánh cửa có cài một then gỗ. Lão gỡ nó xuống để mở cửa nhưng lại nhìn thấy cảnh tượng ngoài dự đoán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT