Friedrich Nietzsche đã từng nói: “Người chiến đấu với dã thú cần đề phòng mình sẽ biến thành dã thú. Nếu như ngươi ngóng nhìn vực sâu trong thời gian dài, vậy vực sâu cũng sẽ nhìn chằm chằm vào ngươi.”
Thù hận có thể thay đổi một con người, có lúc thậm chí sẽ khiến ngươi biến thành loại người mà mình thù hận.
Nguyên Soái hiểu rất rõ điểm này, nhưng hắn không quan tâm, cho dù là thay đổi khiến người ta chán ghét cũng tốt hơn để mặc dòng đời xô đẩy.
Chuyện xưa của hắn không hề khiến người ta vui vẻ, nói là bi thảm nhất trong Nghịch Thập Tự cũng không quá mức.
Trước ba mươi lăm tuổi cái tên đi theo Nguyên Soái là Brian Martin. Khi còn bé gia cảnh của hắn rất bình thường, tuy không đến mức bị đói nhưng cũng không xem là giàu có. Hắn thi đậu vào đại học nhưng không đi học, trên thế giới có rất nhiều học sinh nghèo giống như hắn, bởi vì kinh tế túng thiếu nên tự vứt bỏ cơ hội trúng tuyển, hơn nữa thành tích của hắn cũng không phải quá ưu tú, cho nên không ai quan tâm.
Năm ấy Martin mười chín tuổi, lý tưởng của hắn giống như phần lớn người trẻ tuổi, hi vọng có thể nhờ vào cố gắng của mình, một ngày nào đó sẽ giống như những quý tộc và vương tộc kia, có nhà, có xe, có tiền gửi ngân hàng, xem việc gây họa cho các thiếu nữ sa chân là một phần sự nghiệp cao quý, kéo dài đến khi về hưu mới thôi.
Nhưng hiện thực thì rất tàn khốc. Có một số người không cần làm gì cả, chưa tới mười chín tuổi đã thực hiện được lý tưởng của Martin. Còn một số người khác nỗ lực đến bốn mươi chín tuổi vẫn ở nhà cũ, đi xe second-hand, không có tiền gửi ngân hàng nhưng lại vay không ít, mà vợ lúc còn trẻ là một thiếu nữ sa chân gặp họa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play