Mặc dù một cánh tay của Carl tạm thời bị phế, nhưng với thương thế như vậy hắn vẫn có thể cắn răng kiên trì. Dù sao cũng đã trải qua rất nhiều trận chiến, hắn biết rõ với tình hình hiện tại, Botrini mới là người phải lo lắng cho tính mạng.
Sắc mặt Botrini quả thật đã nhợt nhạt, trên Du Ngoạn Sa Mạc chảy đầy máu tươi của hắn. Với trạng thái này bảo hắn lại giơ thập giá đánh người là chuyện không thể, cho dù dùng tay không ra trận cũng quá sức. Hắn cân nhắc tình hình, thầm nghĩ: “Dù sao đối phương đã mất đi ít nhất một nửa sức chiến đấu, đám hiệp sĩ chung quanh hoàn toàn có thể bắt được, ta cần gì phải liều mạng.”
- Lên! Tiêu diệt hắn!
Botrini lấy hơi hô to một tiếng, sau đó tự mình lái Du Ngoạn Sa Mạc rút về phía hậu quân.
Carl không có thiết bị di chuyển nên không thể đuổi theo, hơn nữa đã lâm vào trùng vây. Lúc này hắn mới nhớ tới, Tamsen kia đang ở đâu? Nhìn thấy tình hình như vậy chẳng lẽ còn không hiện thân?
Hắn vừa nghĩ tới đây, chợt thấy kính buồng lái của một chiếc Nhện Năm Chân phía xa đột nhiên bị đụng vỡ. Đó là kính chống đạn rất dày, hơn nữa bên trong còn gắn một màn hình, không ngờ lại bị một thân thể máu thịt đụng vỡ. Mà người từ bên trong bay ra lại mặc đồng phục HL màu đen, không phải Tamsen thì là ai?
Botrini còn chưa chạy xa lúc này vừa rút dao ra khỏi bụng, với kinh nghiệm của hắn thì thứ đồ chơi có rãnh máu này rút ra càng sớm càng tốt. Dù sao đây cũng không phải đóng phim, xác suất rút ra sẽ chết ngay lập tức là rất thấp. Môi của hắn đã biến thành màu tím bầm, sức tập trung cũng bắt đầu giảm xuống. Tinh thần vừa buông lỏng liền nghe được một tiếng đụng vỡ kính, hắn còn lầm tưởng đối phương có phục binh, thiếu chút nữa đã sợ đến ngã xuống Du Ngoạn Sa Mạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play