Porstone là một làng nhỏ nằm ở phụ cận Clamart phía nam Paris, đến nay nơi đó vẫn bảo lưu một số ngôi nhà bằng gỗ cổ xưa, mấy trăm năm qua không thay đổi. Những năm gần đây, bởi vì phong cảnh ưu mỹ, vị trí ưu việt, có rất nhiều nhà giàu trong đô thị lớn lựa chọn di cư đến nơi này. Còn có không ít quý tộc dùng các loại điều mục trưng dụng một phần đất đai ở đây, xây dựng trang viên tư nhân hưởng lạc, có thể thấp thoáng nhìn thấy biệt thự của bọn họ ở ven rìa rừng rậm. Để thỏa mãn nhu cầu thị trường, phụ cận lục tục có nhà buôn bán nhỏ và cửa hàng tầm trung được mở ra, sau đó lại có mấy trạm xăng dầu, vì vậy rất dễ nhìn thấy viễn cảnh của ngôi làng này... Cho đến ngày nay, nơi đây đã trở thành một thị trấn nhỏ bị hiện đại hóa cải tạo một cách dở dở ương ương.
Nhưng nơi này vẫn có một số truyền thống được bảo lưu, đó là cây quýt. Đây là một trong số vườn trồng quýt lớn nhất quận Tượng, sản lượng và chất lượng đều nổi tiếng trên thế giới. Có điều bản thân thị trấn nhỏ này lại không nổi danh lắm, đương nhiên đây là chuyện rất bình thường. Giống như rất nhiều người hở một chút là nhắc đến “rượu vang Bordeaux”, mùi thơm của tuyết tùng và quả lý chua đen, cảm giác dịu ngọt và xuýt xoa, rượu đỏ qua bao nhiêu năm mới biến thành màu như quả lựu vv. Bình thường mà nói, ngươi ném cho loại người này một tấm bản đồ nước Pháp, bảo hắn tìm xem “Bordeaux” rốt cuộc ở đâu, hắn sẽ lập tức im lặng một lúc lâu.
Tóm lại Porstone là một địa phương không hề nổi tiếng, loại đặc sản như quả quýt cũng không có sức hút bằng rượu đỏ. Mặc dù mua quýt ở bản địa sẽ rẻ hơn mua trong siêu thị gần nhà ngươi, hơn nữa còn tươi ngon hơn, nhưng rất ít người sẽ vì tiết kiệm mấy đồng bạc mà chạy tới nơi sản xuất để mua.
Ngày 19 tháng 6, Thiên Nhất thuê một chiếc xe, vừa lái vừa nghe giai điệu dân gian trong chương trình phát thanh, huýt sáo ngâm nga chạy đến thị trấn nhỏ này.
Ngươi hỏi hắn tới làm gì à? Được rồi, hắn đặc biệt tới để mua quýt...
Nếu như hắn mua mấy trăm cân quýt, mang về Paris bày ra vỉa hè bán, trừ tiền thuê xe, đổ xăng và công lao động của hắn, lại bảo đảm trong quá trình buôn bán không bị quản lý thành phố Paris đuổi cổ, đại khái cuối cùng có thể lời được dăm ba đồng lẻ.
Ta nghĩ tính toán khoản tiền này rất nhiều người sẽ hiểu được, vì sao rau trái cấp một chỉ có thương nghiệp lớn tiếp nhận, còn thương gia bình thường chỉ có thể bán hàng cấp hai, ba, bốn...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT