Phá Hủy Cốt Truyện Mary Sue

Chương 33: Cốt truyện này chạy lệch (23)


1 tháng

trướctiếp

Sau khi đưa tiền cho Tề Lỗi, cậu lại bắt đầu chơi trò mất tích. Đến cuối tuần thì nói tới nhà bạn học chơi, buổi tối cũng không chịu về nhà. Đi học thì cũng là ba ngày “chơi cá”, hai ngày “nằm võng phơi nắng”, “thần long thấy đầu không thấy đuôi”, đến giáo viên chủ nhiệm còn không thể túm được Tề Lỗi. Vì thấy cậu “mất tích” đã nhiều ngày nên giáo viên đã liên lạc với phụ huynh của Tề Lỗi. Mà hai vị phụ huynh ở nhà sau khi bị lừa bởi những lời nói dối qua loa tắc trách “thấy việc nghĩa là hy sinh quên mình” của Tề Lỗi, Lưu Minh Yến bèn không ngừng “đánh Thái Cực” với giáo viên chủ nhiệm. Đánh đến nỗi giáo viên chủ nhiệm cũng không muốn gọi điện cho phụ huynh nữa, chỉ chờ có điểm kiểm tra của cuối kỳ là ngay lập tức đi tính sổ với bọn họ. Chính vì nguyên nhân như vậy nên Tề Lỗi mới tránh được một kiếp, giấu được người nhà.
Vào ngày hai mươi hàng tháng, theo thường lệ Vương Nhị Nha bảo cô đưa thẻ ngân hàng cho bà để bà đi gửi tiền. Diêu Thiên Thiên thấp thỏm đưa thẻ cho mẹ, cô sợ rằng Vương Nhị Nha sẽ đòi xem sổ tiết kiệm. Nhưng may thay, việc gửi tiền hàng tháng đã trở thành thói quen nên Vương Nhị Nha cũng không nghĩ nhiều, bà lấy được thẻ xong bèn đi tới ngân hàng. Diêu Thiên Thiên vẫn nơm nớp lo sợ chờ Vương Nhị Nha đi gửi tiền về, một ngày này có thể nói là sống trong lo sợ bất an. May là sau khi Vương Nhị Nha về nhà cũng không tra hỏi cô tiền đã đi đâu. Cô bí mật lục ví của Vương Nhị Nha để tìm hóa đơn, trên hóa đơn vẫn còn hơn 60.000 tệ, Diêu Thiên Thiên không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Có vẻ như đúng vào thời khắc mấu chốt, Tề Lỗi đã gửi tiền vào. Sau vài ngày, cô lại bí mật đến cây ATM xem số dư trong tài khoản, thì phát hiện tiền tiết kiệm chỉ còn lại mấy chục đồng, có lẽ số tiền đó đã bị Tề Lỗi lấy đi rồi.
Tâm trạng của cô cứ phập phồng lo sợ như vậy suốt một tháng trời, cuối cùng cuộc thi cuối kỳ đã tới. Diêu Thiên Thiên không sợ thi cuối kỳ lớp ba, nhưng các học sinh khác thì lại sợ cực kỳ. Trong khoảng thời gian này, không khí trong lớp rất căng thẳng, ngay cả mấy bé gái bị Mộ Dung Nghiêm gợi lên “xuân tâm manh động” cũng không còn dùng ánh mắt đâm chọc Diêu Thiên Thiên nữa mà vùi đầu chuẩn bị học tập.
Các học sinh lo lắng về kỳ thi, còn Diêu Thiên Thiên thì lại lo lắng về vụ sổ tiết kiệm bị bại lộ. Chỉ có Mộ Dung Nghiêm là người thoải mái nhất trong lớp. Chuyện cố định bất biến mỗi ngày của cậu ta là ăn cơm, ngủ, đến trường, đánh Thiên Thiên...
Hình như kiểu điều trị đả kích ( đả kích Diêu Thiên Thiên ) có hiệu quả nên trong vòng một tháng nay, trạng thái tinh thần của Mộ Dung Nghiêm càng ngày càng tốt. Ngày ngày được sắp xếp chế độ ăn uống dinh dưỡng điều độ và phong phú nên khuôn mặt nhợt nhạt ban đầu đã dần trở nên khỏe mạnh hồng hào, cánh tay, đôi chân cũng chắc khỏe hơn. Lúc đi đường cũng đã bắt đầu ưỡn ngực ngẩng đầu. Quan trọng nhất là cậu ta đã bắt đầu nói chuyện!
Trước đây, ngay cả khi giáo viên hỏi cậu ta, cậu ta vẫn sẽ không nói lời nào, thậm chí còn không đứng dậy mà ngồi tại chỗ trừng mắt nhìn giáo viên. Nếu không có gia tộc Mộ Dung làm hậu thuẫn thì giáo viên đã cho cậu ta đứng úp mặt vào góc lớp hoặc chép lại bài học từ lâu rồi. Hiện giờ tâm trạng của Mộ Dung Nghiêm rất tốt, có lúc còn chủ động giơ tay trả lời câu hỏi, điều này khiến giáo viên kích động đến nỗi nước mắt rơi như mưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp