Em gái, trí nhớ của em thật tốt, vẫn còn nhớ anh là ai...
Mấy ngày nay không thấy Diêu Thiên Thiên lôi chuyện cũ ra nói, Tề Lỗi còn nghĩ rằng cô đã quên mình là ai, không ngờ được bé béo đã ủ mưu từ sớm, chỉ chờ lúc này đây.
"Họ đều nói em là con lợn béo, anh cũng nói em nặng, hu hu..." Diêu Thiên Thiên càng nói càng kích động, bỗng chốc muốn để nước mắt của cả 2 kiếp đều rơi xuống hết trong giờ phút này. Những hạt đậu vàng rơi như mưa, lách tách, lách tách rơi trên cánh tay của Tề Lỗi, khiến cho cậu ta không khỏi cảm thấy luống cuống tay chân!
Tề Lỗi lớn đến từng này rồi mà vẫn chưa một lần tiếp xúc với nữ sinh bao giờ. Khi còn nhỏ, những nữ sinh thích đánh nhau đều đi vòng qua cậu. Em gái thì lại khá thân với anh cả, trước giờ đều tỏ ra coi thường cậu. Đến khi học cấp hai trổ mã đẹp trai thì lại có rất nhiều bạn nữ đã viết thư tình, tặng quà bất chấp tiếng xấu của Tề Lỗi. Nhưng cậu vẫn luôn khinh thường và không quan tâm đến mấy nữ sinh đó.
Vì thế, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cậu thấy con gái rơi nước mắt, lại còn rơi trong lòng mình. Tề Lỗi không khỏi ngây ra như phỗng.
"Tiểu tổ tông, em đừng khóc..." Cậu cũng chưa từng dỗ ai bao giờ, chỉ có thể dùng bàn tay to của mình vô cùng cẩn thận lau nước mắt cho Diêu Thiên Thiên.
"Đều là lỗi của anh, là anh hư hỏng!" Diêu Thiên Thiên bắt đầu “được voi đòi tiên”...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT