Lúc này, thiếu nữ trong viện đột nhiên chú ý tới cái gì, ngẩng đầu nhìn sang đây, ánh mắt của nàng chạm đến thanh niên ngồi trên mái ngói đen thì hai mắt trừng lớn.
“Tạ Lâm Nghiễn! Ta tìm chàng khắp nơi, tại sao chàng không để ý tới ta!”
Tạ Lâm Nghiễn không ngờ Sở Nghiêu Nghiêu sẽ đột nhiên ngẩng đầu nhìn, hắn ngẩn người, nhất thời không phản ứng kịp, không đợi hắn mở miệng, thiếu nữ đã dán lên người một tấm phù chú, mũi chân vừa điểm cả người liền bay lên.
Vừa đạp lên mái hiên, Sở Nghiêu Nghiêu liền giật mình, cảnh tượng trước mắt thật sự quá đẹp, bên kia bức tường nhìn xa xa là sa mạc mênh mông vô bờ, ở nơi xa nhất, sa mạc và bầu trời u ám như lụa đen tiếp giáp cùng một chỗ, sao đầy trời sáng trải dài xa xăm, trên đầu treo một vòng trăng tròn, thê lương yên tĩnh.
Hồi lâu, Sở Nghiêu Nghiêu mới lấy lại tinh thần, nàng quay đầu nhìn Tạ Lâm Nghiễn. Không biết hắn đang ngây ngẩn gì, ngồi ở bên kia nhìn nàng, không có chút phản ứng nào.
Trong lòng Sở Nghiêu Nghiêu giận dữ, nàng ở trong sân đi tìm hắn vài vòng, kết quả hắn ngồi trên nóc nhà nhìn nàng đi tìm, đến nhắc nhở cũng không nhắc nhở một câu. Hắn cảm thấy rất thú vị sao?!
“Tạ Lâm Nghiễn!” Nàng bước từng bước đi tới chỗ hắn, đi lảo đảo, có chút không vững, ngói đen trên nóc nhà ngói là phủ lên, hoàn toàn lỏng lẻo. Đi bước tiếp theo, ngói dưới chân nàng đột nhiên trượt một chút, cả người nàng liền ngã thẳng xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play