Sở Nghiêu Nghiêu không biết vì sao Tạ Lâm Nghiễn lại kháng cự như thế, dưới tình huống hiện tại, song tu không phải có hiệu quả nhất sao?
Nàng đưa tay kéo góc áo của hắn. Hắn lại quay đầu trừng mắt nhìn nàng, lạnh lùng nói: “Buông tay!”
Sở Nghiêu Nghiêu bị hắn quát một tiếng, tay vươn ra khẽ run rẩy. Ngước mắt nhìn lên, đối diện với ánh mắt như lửa đốt của Tạ Lâm Nghiễn. Từ hai má kéo dài tới cổ áo ma xăm càng đậm hơn.
Tạ Lâm Nghiễn quay đầu đi về phía trước, không hề để ý tới nàng. Bước chân của hắn trông vững vàng, nhưng Sở Nghiêu Nghiêu vẫn nhìn thấu hắn bước gian nan.
Máu từng giọt theo vạt áo hắn nhỏ xuống, cùng động tác hắn đi về phía trước nở ra một loạt hoa đỏ sẫm. Ngoài đuôi tóc màu đen, trên người hắn chỉ có hai màu trắng đỏ này. Mỗi một bước bước ra đều nhìn thấy mà giật mình nhưng lại tuyệt mỹ dị thường.
Thương thế của Tạ Lâm Nghiễn còn nặng hơn tưởng tượng. Hắn đi tới bãi đá, dường như không chịu nổi nữa, theo bãi đá tuột xuống.
Sở Nghiêu Nghiêu giật mình, nhanh chóng tiến lên xem xét. Nàng ngồi bên cạnh Tạ Lâm Nghiễn, đưa tay muốn dìu hắn, lại bị hắn đẩy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT