Sở Nghiêu Nghiêu có thể cảm giác được mình ngủ rất lâu. Khi tỉnh lại, mỗi một khối xương cốt của nàng đều giống như bỏ chì, vô cùng nặng nề.
Nàng chậm rãi chống giường ngồi dậy, ráng đỏ ngoài cửa sổ chiếu đầu giường thành màu quýt. Một giấc này ngủ thẳng tới chạng vạng.
“Tỉnh rồi?”
Sở Nghiêu Nghiêu nghe tiếng quay đầu lại nhìn, Tạ Lâm Nghiễn ngồi ở bên bàn, một tay chống cằm, ráng chiều chiếu lên cả người hắn, trên thân hình màu đen toả ra một viền sáng.
“Sao ta lại ngủ lâu như vậy?” Nàng vừa mở miệng, giọng nói khàn khàn vô cùng.
“Loại đan dược kia khi bị thương nặng vì để chạy trốn giữ mạng, bất đắc dĩ mới dùng. Tuy rằng có thể giúp tỉnh táo trong thời gian ngắn nhưng lại quá tiêu hao nguyên khí.”
“Không phải ta cũng vì tranh thủ thời gian sao?” Sở Nghiêu Nghiêu nhịn không được trả lời một câu, có điều trong lòng nàng cũng biết đan dược kia có chút vấn đề, sau này cũng không có ý định dùng lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT