Sở Nghiêu Nghiêu cau mày, kỳ thật trên người Tạ Lâm Nghiễn chẳng có hương vị gì, trừ một loại hơi thở lạnh băng bên ngoài thì không còn gì cả. Nhưng Sở Nghiêu Nghiêu lại cảm thấy rất thơm, loại cảm giác này rất dị thường, khiến nàng nhịn không được muốn chui vào lòng Tạ Lâm Nghiễn.
Lúc này ý thức của nàng rất mỏng manh, có chút không khống chế được hành vi của mình. May mà nàng không có chút sức lực nào, không thể làm ra được hành vi quá khác người.
Tạ Lâm Nghiễn hơi ngẩn ra một chút, hắn không được tự nhiên mà lấy một bộ y phục quấn chặt lên người Sở Nghiêu Nghiêu, sau đó ngước mắt nhìn người ở trên giường, ánh mắt của hắn lạnh đi, ánh mắt không che giấu được sát khí.
Nam tử tóc trắng thấy Tạ Lâm Nghiễn đến, cơ thể hắn rõ ràng vô cùng yếu, hắn miễn cưỡng chống lên khung giường ngồi dậy, một mái tóc trắng nhẹ nhàng buông xuống, sắc mặt trắng bệch, cả người không có chút huyết sắc nào.
Tay hắn nắm lại thành quyền tỳ ở mép giường ho nhẹ vài tiếng, suy yếu mà nói: “Tiểu Tạ, ta thay Lưu Vân bồi tội với ngươi.”
“Tiểu Tạ?” Tạ Lâm Nghiễn cười lạnh một tiếng: “Khâu Nguyệt Đường, ngươi có tư cách gì mà gọi ta như vậy?”
Hắn chậm rãi đặt Sở Nghiêu Nghiêu xuống đất, nhảy về phía trước, thân kiếm vung nhẹ, màn sa buông xuống chia năm xẻ bảy bay khắp không trung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play