Sở Nghiêu Nghiêu cau mày nhẹ nhàng kéo áo ra quan sát vết thương của mình, chỗ bị thương đã không quấn băng gạc nữa, miệng vết thương thậm chí đã kết vảy.
Sao lại lành nhanh như vậy, Sở Nghiêu Nghiêu hơi kinh ngạc, sau đó liền hiểu được vì sao lúc Tạ Lâm Nghiễn thoa thuốc cho nàng nàng lại ngứa như vậy.
Quá trình vết thương kết vảy vốn rất ngứa, bình thường miệng vết thương kết vảy chậm hơn nhiều đã ngứa như vậy. Lần này tốc độ kết vảy có thể thấy được bằng mắt thường, có thể không ngứa sao?
Sở Nghiêu Nghiêu thở dài, thật là quá xấu hổ, lúc ấy nàng thật sự quá ngứa, căn bản không ý thức được bản thân đang làm gì.

Ba ngày ở khách điếm trời bên ngoài vẫn luôn mưa, không khí ẩm ướt đến mức làm người ta sinh ra ảo giác đệm chăn cũng bị làm ướt. Sở Nghiêu Nghiêu vùi ở trên giường dưỡng thương thấy rất khó chịu, hoài nghi mình có phải giống như gỗ trong căn phòng này, đều mốc meo vì nước mưa.
May mà sau khi vết thương kết vảy thì không cần phải thoa thuốc nữa, dưới sự giúp đỡ của Ngưng Ngọc Thúy, thương thế của nàng trên cơ bản đã tốt lên nhiều. Thật không hổ là linh bảo thượng cổ, quả nhiên hiệu quả rõ rệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play