Từ khoa Tâm lý chuyển đến khoa Cấp cứu, tiết tấu công việc của Trì Chiếu rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Khoa Cấp cứu không chỉ có ca sáng còn có ca đêm, thời gian ở trong này chính là mạng người, trong đầu luôn phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng, bước đi đều là chạy chậm, thậm chí đến nước cũng không dám uống nhiều vì sợ không có thời gian đi vệ sinh.
Tháng mười hai là thời gian các thực tập sinh thi lên thạc sĩ, trong khoa có rất nhiều người xin được thi lên nên nhân lực lại càng thiếu. Trì Chiếu chuẩn bị xin vào một trường đại học ở nước ngoài, kỳ thi diễn ra vào khoảng tháng bảy tháng tám năm sau, vì vậy công việc trong khoa hầu hết đều đổ lên vai cậu và hai thực tập sinh khác không dự định thi. Những thực tập sinh đi theo giáo sư còn phải trực ca đêm, bận rộn đến mức hoa cả mắt, thời gian rảnh rỗi là cực kỳ quý giá.
Trì Chiếu vẫn đến văn phòng Phó Nam Ngạn, nhưng cậu cảm thấy dường như anh đang trốn tránh mình mà không rõ nguyên nhân.
Khoa Cấp cứu tối hôm này có một bệnh nhân bị thương do pháo nổ, Trì Chiếu hỗ trợ xử lý vết thương nên không kịp đến, sáng sớm hôm sau thừa dịp tan tầm và người khác đang đi làm, Trì Chiếu bèn chạy tới văn phòng của Phó Nam Ngạn, nhẹ nhàng gõ cửa: “Giáo sư Phó?”
Phó Nam Ngạn vừa mới đổi sang áo blouse, nghe thấy cậu thì hơi nâng mắt: “Sao lại đến đây vào giờ này? Mới vừa trực ca đêm xong?”
Trì Chiếu gật đầu, thuần thục đi đến bên cạnh những đồ dùng cần thiết; “Vâng, tối qua ở khoa Cấp cứu bận quá nên không kịp đến đây.”
Phó Nam Ngạn vẫn đứng nguyên tại chỗ, lần lượt cài nút áo: “Cậu trở về đi, hôm nay không cần đắp khăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play