Hai người họ tới tìm Trì Chiếu, rửa chén hơn nửa tiếng vẫn chưa trở về, quả thật có hơi lâu, kết quả vừa tới đây liền nghe được đoạn đối thoại vừa rồi.
Thật ra tại sao Trì Chiếu lại nói như vậy cũng không khó đoán, đơn giản là vì thím Triệu không tín nhiệm Phó Nam Ngạn, mà Trì Chiếu là đang giúp anh giải thích. Tình huống không được tín nhiệm như vậy Phó Nam Ngạn đã trải qua quá nhiều lần, từ lúc ăn cơm buổi sáng anh đã nhận ra thái độ của thím Triệu, nhưng anh mặc kệ không làm rõ.
Trải qua nhiều lần bị như thế anh cũng không thèm để ý đến nữa, nếu chịu không nổi những thành kiến từ người khác anh sẽ không được như hiện tại. Cảm giác lúc này của anh khá kì diệu, chuyện anh không thèm để ý lại có người để ý, lại còn nghiêm túc kể ra anh ưu tú như thế nào, không muốn người khác có chút thành kiến nào với anh.
Trì Chiếu vẫn còn tận lực giải thích cho thím Triệu, giọng điệu gấp gáp căng thẳng, hệt như sợ bà hiểu lầm. Khóe môi Phó Nam Ngạn hơi xếch lên, bỗng nhiên nhớ tới chú cún nhỏ từng nuôi trong nhà. Là một chú Shiba màu đen, thời điểm vừa tới nó chỉ mới hai ba tháng tuổi, vừa nhát gan vừa thẹn thùng, Phó Nam Ngạn cho ăn mấy ngày nó liền nhận chủ.
Căn bệnh ở đáy mắt của Phó Nam Ngạn được chẩn đoán khi anh còn học đại học, vẫn đang còn ở độ tuổi tâm cao khí ngạo, lúc mới vừa bị mù anh cũng từng có suy nghĩ bỏ hết mọi chuyện cho xong, anh không thể nào chấp nhận nửa đời sau của mình đều phải sống trong bóng tối, không thể chấp nhận tại sao người bị lại là mình, mãi đến khi một người bạn tặng cho anh chú chó Shiba màu đen đó.
Cún đen hai ba tháng có hình thể rất nhỏ, nếu so với bàn tay thì nó cũng không lớn hơn là bao, Phó Nam Ngạn dùng một tay là có thể bế nó lên. Tuy nhỏ xíu như vậy, nhưng khi có người ngoài tới nó sẽ vọt lên đứng chắn trước Phó Nam Ngạn, sủa gâu gâu những người đó, tỏ vẻ cực kỳ hung hăng. Nó muốn bảo vệ anh, Phó Nam Ngạn biết.
Trì Chiếu kể ra không ít chuyện xưa về giáo sư Phó, có một ít là cậu nghe được từ phía Chung Dương Thu, phần nhiều còn lại đều là cậu chậm rãi hỏi thăm rồi thu thập từ nhiều người. Vốn dĩ Phó Nam Ngạn không quan tâm lắm những thành tựu trong quá khứ, quá khứ chính là quá khứ, là ở phía sau, con người mà, phải luôn hướng về tương lai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT