Lúc này, dường như cả hai đều không buồn ngủ. Tư thế ngủ của Trần Ngật luôn rất tốt, từ lúc nằm xuống đến giờ vẫn giữ nguyên tư thế đó.
Ngược lại, người nằm bên cạnh cứ lăn qua lộn lại, kéo mất hơn nửa cái chăn của anh mà vẫn chưa nhận ra.
Trước khi chăn bị kéo hết, Trần Ngật đột nhiên vươn tay kéo người nọ vào lòng mình, cằm để trên đầu cô, thấp giọng hỏi: “Không ngủ được hửm?”
Sao Nguyễn Miên có thể ngờ anh lại làm vậy, nhất thời cứng đờ, cả người từ trên xuống dưới đều cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của anh, vành tai cũng bắt đầu nóng lên.
Trần Ngật đợi mãi không thấy cô trả lời thì giơ tay nhéo nhéo mặt cô, “Sao không nói gì?”
“Không có.” Nguyễn Miên thấy may vì lưng dựa vào ngực anh, mặt úp vào gối đầu, cô ấp úng đáp: “Em có hơi lạ giường.”
Trần Ngật buông tay ra, nắm lấy cổ tay cô, đầu ngón tay mân mê chỗ nào đó. Mặc dù cô gầy nhỏ, nhưng sờ chỗ nào cũng thấy mềm, xúc cảm vô cùng tốt, khiến anh yêu thích không muốn buông tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play