Lời này khiến tay Nguyễn Miên run lên, không cẩn thận nhấn vào nút xóa, xóa hơn nửa đoạn vừa mới viết xong.
Cô ép mình phải bình tĩnh lại hoàn tác mấy lần, trong đầu tưởng tượng ra cảnh anh vừa nói, rõ ràng không có gì, chẳng hiểu sao tai cô lại đỏ bừng rồi.
Yên lặng vài giây, Nguyễn Miên ngước mắt nhìn vào mắt anh, nghiêm túc nói: “Lúc em viết luận văn, không thể phân tâm làm hai việc cùng một lúc được.”
Trần Ngật bị câu trả lời của cô chọc cười, nhưng không quấy rầy cô nữa, “Em viết đi, anh vào phòng vệ sinh một lát.”
“Ra ngoài cửa rẽ phải đi đến cuối dãy là tới.”
Tranh thủ lúc anh đi ra ngoài, Nguyễn Miên nhanh chóng viết xong nội dung còn lại.
Đồ ăn khuya Trần Ngật mua tương đối nhạt, phối hợp cũng rất chi là linh tinh, đã có cháo kiểu Trung rồi lại có cả sushi kiểu Nhật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT