Cái chạm tay kia cực kỳ ngắn ngủi, nhưng vì biểu hiện quá mức khác thường của hai người nên có vẻ lạ lùng. Bầu không khí lúc đó không hiểu sao lại có hơi vi diệu.
Hôm nay Nguyễn Miên mặc đồ không có túi, khoảnh khắc rút tay về thậm chí còn không biết nên đặt tay ở đâu, cuối cùng đành phải nắm lấy túi xách.
Người đàn ông vừa mới kêu lên lúc nãy rốt cuộc cũng chạy vào kịp, không gian vốn chật hẹp lại vì sự xuất hiện của anh ta và chiếc xe đẩy anh ta ôm trong lòng nên càng thêm chen chúc.
Người đàn ông quay lại nói cảm ơn với Nguyễn Miên, Nguyễn Miên gật đầu đáp không có gì. Anh ta vươn tay ra ấn nút tầng năm, thang máy dừng lại ở tầng hai, có thêm ba người đi vào, người đàn ông kia lùi xuống một bước. Mắt thấy anh ta sắp va phải mình, Nguyễn Miên lùi về sau một bước nhỏ.
Hành động như thể “tự chui đầu vào lưới”.
Đầu cô đụng vào cằm của Trần Ngật, dưới chân cũng không vững, Trần Ngật đưa tay ra đỡ cánh tay cô, lưng cô dán lên ngực anh, chín bỏ làm mười xem như anh đã ôm cô vào trong lòng.
Cả người Nguyễn Miên cứng đơ, không dám quay đầu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play