Đội y tế của Tống Dương Linh là đội tiếp viện thứ hai được phái tới, chắc cuối tháng mới có thể rút khỏi nơi này.
“Đúng vậy, sáng sớm ngày kia bay.”
“Hâm mộ quá, nhưng mà tôi cũng rất phục các cô, lúc ấy tình huống thật sự nguy hiểm, thế mà vẫn gánh được.”
Nguyễn Miên cười: “ Thời thế tạo ra con người mà, nếu đổi là các cô thì cũng vậy thôi.”
“Chắc vậy.” Ánh mắt Tống Dương Linh vừa vặn hướng về cửa trung tâm, lúc Trần Ngật cụp ô lại, cô ta liếc mắt một cái đã thấy rồi.
Lúc ấy Nguyễn Miên đang nghĩ thầm không biết làm sao để kết thúc cuộc trò chuyện khách sáo này. Cô ngước mắt lên, thấy cô ta cứ nhìn chằm chằm phía sau mình không thôi nên cũng nhìn theo.
Trần Ngật cụp ô xong vẫn còn chưa bước vào, vô tình gặp Vu Châu và Chu Tự Hằng đi ra ngoài hít thở không khí nên dừng lại nói mấy câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play