Chẳng lẽ vừa nãy anh tưởng cô là Tống Dương Linh ư? Nhưng Nguyễn Miên nhanh chóng cười bản thân nghĩ nhiều, là ai thì đâu có liên quan gì đến cô.
Một đêm trôi qua, lại là ngày nắng.
Trời vừa sáng Trần Ngật đã tỉnh, đến chỗ trung tâm y tế để gửi đồ.
Đêm qua gần hai giờ anh mới về đội, có lẽ do truyền nước biển nên người có hơi chóng mặt. Anh đi ra thùng xe phía sau rồi ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thẩm Du ngủ bên cạnh lầm bầm gì đó, ném cho anh một cái áo khoác sạch sẽ.
Anh hơi mỉm cười, đắp áo lên bụng, hai tay gác sau đầu, nhắm mắt lại nhưng không hề buồn ngủ, trong đầu toàn là những suy nghĩ miên man.
Nghĩ đến việc cứu hộ không ngừng nghỉ gần đây, nghĩ đến nhiệm vụ sẽ giao cho mọi người vào sáng mai sau khi tỉnh dậy, cũng nghĩ đến rất nhiều người, rất nhiều chuyện trong quá khứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT