Phó Quảng Tư lắc đầu thở dài, hận không thể tự đi tìm hai người họ hỏi cho ra nhẽ, lòng hiếu kỳ không kiềm chế được.
Hết tiết, Trần Ngật vẫn chưa có mặt ở chỗ của mình, Nguyễn Miên đặt sấp đề và bản ghi chép lên bàn anh, Mạnh Tinh Lan chợt đi tới hỏi: “Cái gì thế?”
Nguyễn Miên đáp: “Thịnh Hoan nhờ tớ đưa đề thi và bản ghi chép cho Trần Ngật.”
Mạnh Tinh Lan thuận tay nhận lấy, đề thi là của Thịnh Hoan, bản ghi chép là của Trần Ngật, thốt lên: “Trần Ngật tự mình dạy thêm cho cậu ấy thật này.”
Nguyễn Miên ngạc nhiên: “Gì cơ?”
“Học thêm ấy. Thịnh Hoan là học sinh lớp nghệ thuật mà, học kỳ này bận thi năng khiếu, không theo kịp các tiết học văn hóa trên lớp, nhờ Trần Ngật dạy thêm cho mình.”
“Vậy sao.” Nguyễn Miên chớp mắt, cố gắng kìm nén sự chua chát đang trào dâng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play