Mãi không thấy ai đáp lời, cậu nhóc không nói tiếp nữa, ngẩng đầu nhìn sang, “Chị ơi?”
Nguyễn Miên hoàn hồn, bật cười, “Nếu đã thế, sao em còn chưa học hành cho tốt hả? Lỡ người ta học giỏi hơn, em thì vẫn như thế thì phải làm sao bây giờ?”
“Chẳng phải em đang…” Nguyễn Tuấn đang lẩm bẩm gì đó, mãi sau mới lên tiếng, “Chị, hết Tết Âm lịch chúng ta bắt đầu chính thức học thêm đi.”
“Ừ được.”
Nguyễn Tuấn còn định nói gì nữa, thím ở bên trong đã gọi cậu, cu cậu dạ một tiếng rồi đứng dậy, phủi phủi lớp bụi dính trên quần rồi mới đi vào.
Nguyễn Miên ngồi ở đó suy nghĩ rất lâu. Gió thổi khiến cô thấy cay cay mắt. Cô đưa tay lên xoa hai cái, lúc thả tay xuống thầm buông một tiếng thở dài.
Đêm giao thừa hôm đó, bữa cơm tất niên của nhà họ Nguyễn vô cùng phong phú. Ăn cơm xong, đầu tiên Nguyễn Miên nhận được điện thoại của Phương Như Thanh, sau đó lại nhận được điện thoại của Nguyễn Minh Khoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT