Tôi chưa bao giờ có một nơi gọi là nhà.
Năm mười tuổi, tôi được nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi.
Người nhận nuôi không cho tôi gọi bà ấy là mẹ, nói rằng gọi bà là dì Chu cũng được.
Dì Chu là người thẳng thắn. Bà không ngần ngại nói với tôi rằng con gái bà đã qua đời vì mắc bệnh hiểm nghèo, còn chồng bà cũng qua đời vì tai nạn lao động.
Bà nhận nuôi tôi, là vì bà muốn có một nguồn hy vọng để sống tiếp.
Dì Chu cho tôi đi học ở một ngôi trường tốt, sắm sửa cho tôi nhiều quần áo mới. Cơm canh thơm ngon dinh dưỡng không thiếu một bữa.
Nhưng thái độ của dì Chu đối với tôi lúc nào cũng khách sáo. Rất lịch sự, nhưng lại lạnh lùng xa cách.
Hai chúng tôi cũng hiếm khi nói chuyện, ngoại trừ những trường hợp thiết yếu cần phải giao tiếp.
Quãng thời gian đó, tôi có kết thân với một người bạn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play